Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

Rắn

          Mình  sợ rắn từ  cái hồi cha sinh mẹ đẻ, lúc nhỏ ra vườn thấy cái vỏ rắn thay xác là chạy trối chết, rủi mà cái vỏ ý nẳm ở đâu đó trong góc nhà thì cả tháng hông dám bén mảng đến chỗ đó. Bữa giờ trong thiên hạ xôn xao rắn lục đuôi đỏ, làm mình mất ăn, mất ngủ, hi hi. Chỉ sợ hắn leo lên cái giàn tigon của mình cắm đại bản doanh trên nớ là tiêu, còn nghe nói hắn bò vô nằm trong chăn, gối. Mèn ơi!  :-P
Nhưng mà mình nghĩ, rắn có cắn cũng là tự vệ, chứ hông lẽ khi không hắn nhào vô cắn người. Mà mình thì hông hại hắn, vì thấy hắn mình đã đứng hình, chân tay bủn rủn, làm chi được nữa. Lạy trời, ta không hại mi, chúng mình chẳng nợ nần gì nhau, thôi thì kiếp này không gây thù chuốc oán.
Lại lang thnag trên net, thấy lời tâm sự của rắn, cũng ngậm ngùi:

LỜI RẮN LỤC ĐUÔI ĐỎ
Rắn tôi xin có đôi lời
Tôi ở rừng thẳm cả đời chẳng ra
Rừng xanh ở phía xa xa
Nhưng bọn lâm tặc phá nhà của tôi
Hết nơi ẩn nấp, kiếm mồi
Nước lũ làm chúng tôi trôi ra đường
Đi ra ngắm phố ngắm phường
Ngắm cây, ngắm cảnh, ngắm đường, ngắm xe
Ngắm xong đang định đi về
Thì chân ai đó dẫm đè lưng tôi
Tôi chẳng muốn cắn con người
Nhưng mà đau quá nên tôi… nhỡ mồm
Tránh bọn lâm tặc vài hôm
Anh em tôi lại lồm cồm bò đi
Phố phường đâu thú vị gì
Ngày mai tôi sẽ lại phi vào rừng!
                             (St)

Dẫu sao thì ngày ni cũng dọn dẹp cái giàn  hoa tình yêu í cho gọn ghẽ,

Chút nắng hiếm hoi sau những ngày mưa tầm tã, Sáng hẳn hàng hiên trong sáng nay. :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét