Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

Hoa móng tay

Cách đây gần một năm mình viết entry Tình cũ.
Họ đã có với nhau nhiều kỷ niệm đẹp.
Tình yêu, một khái niệm đẹp và lãng mạn. Những mối tình hồi ấy rất  trong sáng, dễ thương. Mình tưởng tượng họ ngồi bên nhau, ngâm thơ, đàn, thổi sáo và hát. Quanh nơi họ ngồi là những hàng lan đất, đủ màu.
Mình lớn lên giữa cảnh cũ, mang hồi ức về một thời vang bóng.
Họ không thành chồng vợ (có lẽ vì vậy mà trở thành cuộc tình đẹp, hi hi :)  )
Một người biệt xứ, một người không biệt, nhưng cũng đi xa.
Rồi một ngày người ấy xuất hiện, trở về vườn xưa,  lòng chạnh nhớ.
Nhắc bao nhiêu là chuyện, và không quên được hoa móng tay. Thì ra cái loại hoa lan mọc khắp vườn nhà mình, có 3 màu vàng, hồng, trắng thường hay nở rộ trước và sau một trận mưa rào lại còn có một cái tên ngồ ngộ “hoa móng tay”. Hèn chi hồi nhỏ mình hay gỡ những cánh hoa ấy đặt lên móng tay rồi xòe ra ngắm nghía, mỗi ngón tay được nối dài thêm một tí, xinh xinh với cái cánh  hồng hồng úp khít vào móng tay, cứ nghĩ mình là công chúa, mà móng tay dài chắc là phù thủy thì đúng hơn. Hi :D
Dạo ấy nàng về thăm mình, mang theo mấy củ lan nhỏ xinh. Ui, làm như  ở vườn nhà loài hoa ấy giờ cũng tàn theo thời gian cùng với 2 người!!!
Mình chia tụi nó ra nhiều cái chậu nhỏ, hàng ngày tưới nước, không mong chờ, không hồi hộp.
Hôm kia, trưa vắng, chợt nhìn ra sân sau, giật mình:  lan đất nở, không, hoa móng tay chứ, xinh quá chừng. Một cái nụ nhỏ xinh, lơ ngơ trong nắng. Mình chia sẻ niềm vui ấy với anh. Anh chỉ cười, làm mình cụt hứng. Phải thôi, cảm xúc ở trong mình mà, có khi mình chia sẻ không đúng lúc ! :)
Còn nàng, phải chăng đã chọn mình để thắp lại những ngày vui cũ. :)

 Thương ghê







Thứ Hai, 18 tháng 8, 2014

Thiếu Lâm Tự

          Tối qua đi uống cà phê, đến sớm, quán còn vắng, anh chủ bật tivi to đùng nơi góc quán, bạn gợi ý "mở Thiếu lâm tự đi!”
Ban đầu buồn cười, tự nhiên ra quán ngồi coi phim. Nhưng dần dần mình bị cuốn vào bởi lời dẫn câu chuyện, bởi những đường võ tung hoành của diễn viên nam chính và cả khuôn mặt  thông minh, khá đẹp trai của anh ta.
          Phim quay tại chùa Thiếu Lâm Trung Quốc, nơi nổi tiếng về các môn phái  Thiền Tông, võ thuật và cũng là nơi nếm trải bao thăng trầm của thế sự, buồn vui thế thái nhân tình.
Ở đó có truyền thuyết Bồ Đề Đạt Ma ngồi thiền, quay mặt vào vách đá 9 năm, mặt ông in hình trên vách đá,  được coi là ông tổ Thiền Tông Trung Quốc,  sáng lập võ phái Thiếu Lâm. Mình ấn tượng với vị sư này ngay từ nhỏ, bởi những tranh vẽ,  những bức tượng chú mình làm ra để và treo khắp nhà nội. Trong đó có những  bức “quảy hài về tây” đầy triết lý.
          Phim dài gần 2 giờ, những cảnh quay đẹp, những bài múa võ điêu luyện, cảnh đánh đấm cực kỳ hồi hộp. Có một cảnh Giác Viễn ăn thịt chó, vì vốn không phải thầy tu, nhưng lại được sống trong chùa, nên tất nhiên phải thèm đủ thứ. Lén ăn thịt chó, và bị các sư huynh phát hiện, sư phụ cũng thấy nhưng không la, còn bảo “ Rượu thịt ở trong bụng. Phật thì ở trong tim” :)
Uhm, mọi thứ diễn ra xung quanh mà mình thấy hàng ngày ở cửa chùa cũng chỉ là hình thức. Phật ở trong tim. Phật ở trong tim!  :)
Tối qua, cả quán cà phê cùng coi Thiếu lâm tự, họ quên mất chương trình hát cho nhau nghe,  báo hại anh MC mời mọc um sùm. Hi hi
Lần đầu tiên đi uống cà phê  mà lại coi phim.
Ngủ ngon quá chừng, và mơ mình múa võ. :)


Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2014

Ở rể!

Nhà mình không nuôi con vật nào cả, từ hồi ông nội cũng vậy. Nhưng thỉnh thoảng mèo, chó, gà vẫn lạc bước đến nhà mình, có con lưu lại một thời gian dài, có con ra đi, cũng bất ngờ như lúc đến.
Hôm trước có chị gà mái đến ở, hàng ngày lang thang trong vườn, không ăn gạo, ăn lúa, mà chỉ ăn cơm nguội, bún! Mỗi ngày nhìn lên bệ bếp, thấy chị gà tặng 1 quả trứng, cháu mình thích chí cười tít mắt.
Mình cũng đã quen hình ảnh lủi thủi một mình của chị gà trong vườn. Cho đến một hôm mình nghe tiếng cục cục, rồi tiếng đập cánh, âm thanh tán tỉnh của giống đực,  mình ngạc nhiên, nhìn ra vườn, chị gà cùa mình đang bị một anh trống bảnh bao dí chạy vòng quanh. Hi hi :)
Vậy là từ đó, chị gà hết cô đơn, hàng ngày tụi nó đầm ấm bên nhau, Anh oai vệ bên người đẹp, cùng ăn, cùng vui vẻ, hình như chúng  ngủ trên giàn củi. Anh mình nói con gà trống là gà rừng, vì nó ít gáy, và gáy ngắn, với lại nó bay cao lắm, mình chưa tin nó là gà rừng, nhưng thích nghe tiềng gáy ngồ ngộ của nó bên cạnh nàng!

Chiều hôm qua, chị hàng xóm tất tả sang vườn mình, hỏi “có thấy con gà trống đẹp trai của tui qua đây hông” :)
Chỉ mừng quá khi được dắt ra chỉ cặp gà, chỉ nói
- Chỉ có con gà trống của tôi thôi, nó là gà rừng, bay hoài làm sao bắt về đây.
Uhm, thì ra anh mình nói đúng :). 
Anh chọc chị hàng xóm:
-         Chị không bắt nó về được đâu, nó ở rể nhà tui rồi.
Hi hi, đến đã mấy tuần, cặp kè với gà mái người ta rồi, chừ ai lại bỏ về. :)
Sáng nay ngủ dậy, không nghe cậu gà kia gáy nữa, nhìn ra vườn, chỉ thấy mình chị gà mái, lại dáng vẻ cô đơn như xưa.
Cháu mình nói hình như  gà mái buồn. 
Haizz, cuộc sống mà! :D