Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2022

GD xưa

Ngày xưa ơi...., Hỳ


Sắp tới sách cũng sẽ to, đẹp và nhiều....mn



Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2022

Cẩu

 Lượm từ net

CỐ CẨU

(Truyện cực ngắn)

Nhân ngày nghỉ, tôi tới thăm ông Phệt ở làng Còng. Cổng vào nhà ông có hai con chó bằng sứ, đặt trên trụ cổng, một con vằn, một con vện. Tôi đứng ngắm cặp vằn vện ấy mãi mà không biết con nào đực, con nào cái. Ông Phệt từ phía trong bước ra, thấy tôi hết ngoái sang phải, lại ngoái sang trái, rồi lại ngoái sang phải… liền bảo:

“Đầu anh lắc như con đông tây…”

Đoạn, ông trỏ con chó bằng sứ bên phải, bảo: “Đây là vạn vật, không phải chó.”

Rồi lại trỏ con bên trái bảo: “Đây là trăm họ, cũng không phải chó”.

Nghe câu nói kì lạ. Tôi đề nghị:

“Tôi quê mùa dốt nát, xin ông giảng kĩ”.

Ông Phệt kể:

“Xưa ông nội tôi tới một lò gốm, đặt làm một pho tượng, tượng trưng cho vạn vật. Chủ lò gốm đúc con chó vằn. Ông nội tôi thắc mắc, sao vạn vật lại là chó vằn? Chủ lò gốm bảo: “đấy là ý trời. Nên mới có câu: "thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu” – ý trời coi vạn vật là chó rơm”.

Sau đó ông nội tôi lại đến đặt pho tượng, tượng trưng trăm họ, chủ lò gốm lại đúc ra con chó vện. Lại thắc mắc thì chủ lò gốm bảo: “Đó là ý của thánh nhân. Nên mới có câu: "thánh nhân bất nhân, dĩ bách tính vi sô cẩu” – ý thánh nhân coi trăm họ cũng là chó rơm”.

Thì ra ông chủ lò gốm ngày trước là người hay chữ.

Rồi ông mời tôi vào nhà. Vừa bước qua cổng, lại thấy hai hàng chó sứ đứng hai bên. Tôi bèn trỏ lũ chó, hỏi:

“Ngoài kia là vạn vật, là trăm họ, thế trong này là gì?”

Ông Phệt trả lời:

“Trong này là các đời chó nuôi trong nhà, từ thời ông nội tôi đến nay, con nào chết cũng đều đúc tượng bằng sứ, gọi là cố cẩu…”

Tôi càng lấy làm quái dị. Ông giảng tiếp:

“Một đời người bằng năm sáu đời chó… cho nên từ đời ông nội tôi đến nay đã có hai hàng cố cẩu này”.

Tôi dừng lại ngắm nghía hai hàng chó sứ. Ông Phệt vào nhà trước pha trà. Đang nhẩm đếm hàng bên tả, bỗng một con chó vàng chạy từ trong nhà chạy ra, sợ nó cắn, tôi lùi lại một bước để tránh thì nó biến mất. Đếm hàng bên tả được 5 con. Quay sang hàng bên hữu, con vàng lại xuất hiện. Tôi vội vàng lùi một bước nữa để tránh, nó lại biến mất. Tôi đếm hàng bên hữu cũng được 5 con.

Vào trong nhà, uống xong chén nước, ông Phệt hỏi:

“Lúc nãy anh đếm được mấy pho tượng cố cẩu?”

Tôi trả lời ngay, mỗi bên 5, tổng cộng 10 con.

Ông Phệt bảo:

“Sai rồi, mỗi bên 4, tổng cộng có 8 con”

Thấy quái lạ, tôi bèn quay đầu ra bên ngoài đếm lại. Quả mỗi bên có 4 con. Chẳng lẽ lúc nãy tôi hoa mắt? bèn lẩm bẩm:

“Thật kì lạ, lúc nãy có 10, sao giờ lại là 8…”

Ông Phệt cười to rồi bảo:

“Nhà tôi mới có 8 cố cẩu. Một con còn đang nuôi, chưa chết nên chưa đúc tượng. Nhưng nó biết thế nào cũng được đúc tượng nên thích chí lắm, lúc nó đứng hàng bên này, lúc chạy sang hàng bên kia để ướm thử... cho nên anh mới nhầm thành 10 đấy mà thôi.”

Thì ra là cái con vàng ấy, tôi nghĩ bụng. Bên tai vang lên tiếng ngâm nga của ông Phệt:

"Ta đi giữa hai hàng cố cẩu

Dẹp một hàng, hay để chó sinh sôi..."

Thì ra ông Phệt cũng là người hay thơ.

(P.L.V)

Càng đọc càng thấm, hi hi :)