Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014

Hắn

Dạo ấy mình hâm mộ hắn lắm lắm, thích giọng nói nhẹ nhàng, truyền cảm và... nghẹt mũi của hắn. Và đặc biệt là vốn kiến thức âm nhạc đáng nể của hắn. Lúc đó ước chi một lần gặp hắn, uhm, mà nghĩ vẩn vơ vậy thôi, chứ gặp hắn thì để làm gì, và rồi mình cũng “gặp” hắn trên tivi, xấu quắc, nhưng không vì vây mà mình bớt hâm mộ hắn. Tài năng đè bẹp nhan sắc, hi hi :)
Đêm đêm, bên radio,  lặng yên, mình nghe hắn thủ thỉ “TQ và chương trình những ca khúc bất hủ xin kính chào quý vị “
Một vài lần nổi hứng mình còn viết thư gửi nhà đài, và ghi đích danh tên hén sau chữ “to”, lần đó hắn cũng trả lời, mà lâu quá không còn nhớ hắn đã nói những gì, chỉ nhớ bữa đó mình thiệt là vui.
Rồi mình ra đi, cũng nhẹ nhàng như khi mình đến, gói ghém tất cả những tháng ngày tươi đẹp của tuổi trẻ, cất vào một ngăn đâu đó, thỉnh thoảng bây giờ cũng lôi ra ngẫm nghĩ và ... cười. Trong gói hành trang ấy có hắn! Khó mà quên hắn, cứ hay nghĩ hông biết bây giờ hắn còn làm chương trình ấy không.  Đôi khi cũng muốn nghe lại giọng hắn, nhưng chẳng biết bằng cách nào,  quên bẵng là mình sống trong thời đại nào, chỉ vài thao tác trên bàn phím mình đã tìm lại được cố nhân! :)
Trời ạ, hắn vẫn còn đó, bất giác chợt nhớ câu chuyện có một ông già bao nhiêu năm rồi vẫn còn ngồi ở  bưu điện thành phố viết thư thuê,  ai dám tin đó là sự thật ở thế kỷ 21? :). Hắn thì không đến nỗi như vậy, hi hi

 Này, cố nhân ơi: 

http://nhacso.net/nghe-nhac/tri-quyen-va-nhung-ca-khuc-bat-hu-120605.X1tRWkZbbw==.html


Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2014

Rau sen

Chiều ra nhà xe, thấy trên xe  một bịch rau, hèn chi chiều nhận được tin nhắn"Em đem rau tặng chị, rau sen đó,chỉ có ở quê em"
Những  món quà dễ thương như vậy mình thường hay nhận được, có lúc mít, chuối, rau, mướp, bí, bầu,..., cứ treo ở xe, có lúc chẳng biết ai tặng mình. Uhm, thì người ta có lòng, mình có ruột, hi hi :)
Tối nay nấu canh rau sen, cái tên nghe thiệt lạ, mà ngon phải biết, cảm giác ngon một phần vì nó mọc ở bờ rào quê, sạch!
Mà nghe nói ăn với mì gói còn ngon hơn.
Ăn mà mát cả lòng, cả dạ  .....:)

Thứ Hai, 2 tháng 6, 2014

Anh bửa củi

Tự nhiên đang làm việc, một anh bửa củi rớt cái bịch ngay trước mặt, hồi nhỏ thích anh này, vì mấy đứa bạn bày cái trò cứ lấy ngón tay ấn vô lưng ảnh, thì lập tức đầu ảnh cứ bửa liên tiếp xuống mặt bàn, nhìn mắc cười lắm.
Không biết tên khoa học ảnh là chi/
Tối nay cũng không tha, nhìn ảnh cứ cà gật cà gật xuống tờ  giấy, dzui phải biết, dễ thương gì đâu! Hi hi :)
Nhìn thiệt là cù lần  :)