Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

20-3-2015

Sáng nay mình nhận được một email, chỉ trên dưới 20 từ, mà mình đọc miết, chẳng biết bao nhiêu lần, những con chữ nhảy múa trước mắt. Buồn. Thương. Cám ơn người vì tất cả.
Công việc, càng ngày càng chán,hình như trong mình  đã hết sự nhiệt tình .Những thay đổi làm mình choáng váng.Một không khí ngột ngạt bao trùm tất cả. Hazzz
Một cái quyết định đang treo lơ lửng trước mắt. Có lẽ là vào cái ngày Cá tháng tư!!! :(
Tự nhiên thấy đôi vai mình quá bé nhỏ,

Thứ Ba, 17 tháng 3, 2015

Cô đơn

"Cô đơn không đồng nghĩa với một mình, đó là khi nhận ra ta đang đơn độc trong nhiều mối quan hệ"
Lượm trên ... Zalo
Hông biết câu này của ai!  Nghe cũng có lý. Hi hi :)
Ai đi tu 
Trời sầu đất muộn thế ru 
Ban đầu em đã đi tu vội vàng 
Chân trời oán hận tràn lan 
Lỗi từ phương trượng u hàn niềm hoa 
Bây giờ ngó lại người ta 
Gẫm rằng thiên hạ ai là đi tu. 
(Bùi Giáng)

Thứ Hai, 9 tháng 3, 2015

Nhảy

Tự nhiên  đang rầu, có người rủ mình đi nhảy, mà hơn 21h đêm rồi! Nói miết, mình nổi cáu.
Giá mà mình biết nhảy, biết uống rượu!
Chiều nay, từ chối 1 bữa nhậu.
Nghe có vẻ dễ hư hỏng quá, Hic
Nhận được nhiều những cuộc điện, tin nhắn. Đối với nhiều người đó là vui, nhưng mình thì vô cảm.
Hình như hơn 10 năm rồi chưa bao giờ nghỉ việc vì bịnh :D
Thôi, chừ chỉ muốn ngủ.
Mình  muốn yên mà đời không để yên. Haizz.
Nhắm mắt, phó mặc cho số phận, 


Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015

Tự do

Hôm qua ghé thăm hai chị, lâu lắm rồi mới ghé. Cảnh nhà vẫn như xưa, quạnh quẽ. Chị mừng quá, tíu ta tíu tít, hai người đàn bà sống với nhau chẳng nhớ là đã bao nhiêu năm. Chị lớn đã 83 tuổi, chị em đã  là 70. Đã già,  nhưng vẫn còn phảng phất nét đẹp ngày cũ. Lạ, đẹp rứa răng lại hông có chồng! :)
Chị kéo mình lại tấm lịch, vẻ nghiêm trọng:
- Em nè, năm ni họ làm lịch thiếu ngày em ơi. Hôm ni là 28, thì mai phải là 29 chứ, răng lịch in là ngày 1?
Tính mình hay giỡn, nhưng vụ này mình khựng lại. thương chị quá. Mình giải thích, chị cười bẽn lẽn, cái bẽn lẽn đáng yêu thỉnh thoảng hay gặp ở những  người đàn bà không chồng. :)
Cái giá của tự do là sự cô đơn. Cái giá của hạnh phúc là sự ràng buộc.
Mình thích tự do. :) :)