Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013

Lòng đã yên chưa?



Bấm “turn off”, màn hình vụt tắt, mình nằm dài xuống sàn, nhìn lên mảnh trời trước mặt, những đám  mây màu bạc nằm chồng lớp lên nhau tạo nên những vết rạn nứt của cánh đồng sau một đợt hạn kéo dài, giữà  đám ruộng nứt nẻ ấy là 1 khoảng sáng vàng vọt và.... trăng, một màu ảm đạm, buồn hiu.
Mình nghĩ đến câu chuyện tình cờ biết được vào cuối tuần, nó làm mình thay đổi cách nhìn và đi đến quyết định dứt khoát, thanh thản.
Năm lớp 5, lần đầu tiên mình tham dự cuộc thi xa nhà, nói xa thôi, nhưng cũng chỉ cách nhà hơn 10km, được thầy chủ nhiệm chở đi, lần thi ấy mình không đem lại được kết quả như mọi người mong đợi, và cũng từ lần ấy, Ba nói nếu con không thay đổi thì cả đời con sẽ lận đận vì những lỗi không đâu.
Năm lớp 9, vẫn còn nhớ, đạp xe cùng cả đội thi ở trường KĐ, tập trung 9 trường toàn huyện,  công đoạn cuối cùng để hoàn tất mạch điện theo đề bài, một cậu trắng trẻo từ đâu chạy tới, xui xẻo thế nào vấp ngay chùm dây điện. xoẹt, mình chỉ kịp nhìn thấy ánh sáng lóe lên cùng những tiếng tí tách nhỏ, coi như xong! Hết giờ và bài  thi của mình kết thúc.  Như điềm báo, đường công danh tắt luôn từ đó, :) sau đó cũng vài cuộc thi khi lên cấp 3, nhưng chẳng bao giờ vô được vòng chung kết! và buồn cười, cái cậu trắng trẻo, kẻ thù gây án mạng ấy lại là lớp trưởng mình sau đó 1 năm. Trái đất tròn, và hắn cũng chỉ lãnh đạo mình 1 năm đó thôi.
Như định mệnh, cuộc đời mình cứ mấp mé, mấp mé, cơ hội không phải là không có nhưng mình nhìn nó lướt qua, dửng dưng, như không phải của mình.
Mình càng thấm thía hơn sau nhiều vụ va đập, và gần nhất là hôm qua. Bao giờ cũng là ở phút 89! Dù trễ nhưng vẫn là may mắn. Ây da, chấp nhận sự thật mặc dù không muốn!
Và chiều nay, lại phải nghe những điều chẳng muốn.......
Ơi, lòng đã yên chưa? chuyện đời nghiêng ngả.............




Thứ Tư, 19 tháng 6, 2013

Nước lá mồng 5



 Anh mình lại hoài cổ, mồng 5 năm nào cũng hái lá, chặt, phơi khô để dành uống quanh năm, mà phải công nhận nước lá mồng 5 ngon thiệt, thơm và đã khát, Khách đến nhà minh ai đã uống thứ nước ấy, lần sau đến lại đòi uống tiếp, hi hi. :)
Tuần rồi, ngồi gói lá mồng năm sau khi đã phơi khô đem cất, tự nhiên nghĩ, lâu ni mình cứ uống mà không biết từ đâu có cái tục này, bèn lò mò tìm trong đống sách cũ, thấy ông Phan Kế Bính viết thế này:
“....Giữa buổi trưa thì làm cỗ cúng  gia tiên rồi đi hái lá  mồng 5. bất cứ  lá gì, hay hái nhất là lá ích mẫu, lá cối xay, lá muỗm, lá vối,.... Đem về ủ rồi phơi cho khô về sau đem nấu uống, cho rằng uống thế thì lành
Tục hái lá do từ điển tích Lưu Thần, Nguyễn Triệu đời nhà Tấn, hôm mồng 5 hai gã vào núi Thiên Thai hái thuốc gặp tiên bởi thế thành tục” (chỗ này ông PKB không nói rõ gặp tiên thì sao?!, là sao, là sao, để rồi Tản Đà phải thốt lên bài Tống biệt) :)

“Lại nhiều người đi hái lá ngải cứu, tùy năm nào thì kết thành con thú năm ấy. như năm tý thì kết con chuột, năm sửu thì kết con trâu, năm dần thì kết con cọp, ......đoạn treo giữ nhà để trừ sự bất thường, và để về sau ai có bịnh đau bụng thì dùng làm thuốc tốt lắm”
Uhm, chắc cũng là một kiểu thuốc nam  Chợt nhớ đâu đó cái câu : trời sinh ra con người thì tất sẽ sinh ra những loài cây lá giúp họ tồn tại.

Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

Tốt- Xấu



Hôm qua mình bơm 2 bánh xe,  nói chi cậu chủ tiệm cũng chỉ lấy 2.000đ với nụ cười thiệt là hiền “em chỉ  lấy chừng ni thôi”. :)
Cậu ấy không tham lam!
Chiều đi ra mộ,  mua nhang và kèm cái hộp quẹt, thấy cô chủ quán gỡ mảnh giấy niêm trên cái quẹt gas và bật bật vài cái, mình thấy là lạ, lên đến mộ  quẹt muốn nóng ngón tay cái mà nó cũng hông chịu bắt lửa, cứ ngỡ tại gió nhiều, xoay đủ chiều, che chắn, cũng không ăn thua, ngắm nghía một  hồi biết là nó không bắt lửa,  chạy ngược lại cái quán ấy, nói cổ là nó hư, cổ không có vẻ gì ngạc nhiên mà giống như đã biết trước! Đưa cỏ 2.000 đ nói cô đưa con cái khác và cô quăng giúp con cái kia.  Ui, cổ nhận tiền mình đưa và không quên cất cái hư vô tủ.  Oh My God! :|
Quay xe đi mà ấm ức,  rồi nghĩ  sao mình hông vứt cái hư đi, đưa cổ hông chừng cổ lại tái diễn cái trò ấy với người khác!
Cô ấy tham lam quá!
Trưa nay, đi song song với mình trên đường là một anh nhìn thật bảnh, đẹp trai, ngồi trên một chiếc xe sành điệu. Đèn đỏ. Vượt! chỉ số trong mắt mình tụt xuông! Dù vượt đèn đỏ nhưng anh ta cũng không  cách xa  mình là mấy, tiếp tục quan sát. Ngã tư thứ hai! Vèo! Đèn đỏ cũng coi như không! Chỉ số về sự đẹp trai, sành điệu tụt xuống zéro!!! Đúng ra mình không nên để mắt đến!

Chiều nay, mình được trả lại một món tiền lớn do  tính nhầm. Thầm cám ơn những  con người làm việc có trách nhiệm. Và tự mắng mình không cẩn thận!
Những con người tốt bụng!

Trời mưa lây rây suốt buổi chiều, nửa chiều đi công việc xong về vắt áo mưa nơi xe, cuối buổi ra nhà xe chỉ còn lại vài chiếc, mình đinh ninh có áo mưa để mặc về, hông ngờ nó hông cánh mà bay, Người nào thật hồn nhiên đã lấy mặc dù nó nằm ngay ngắn trên xe của mình!
Ôi, con người!

Hai ngày, lắm chuyện buồn vui! :D