Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014

Yên

Lặng lẽ nằm trên võng
Mắt ngó bầu trời trong
Ngoài kia người qua lại
Trong lòng một chữ yên.
:)
Mồng 1, Tết Giáp Ngọ

Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

Lãng....

Chiều ngồi nhìn ra vườn, tự nhiên thấy thương bụi lá dứa, bánh, mứt, xôi, chè ngày ni đã làm nó không còn một lá, bé cháu bấm tay mình: “Bảy ni thiệt là lãng, mai mốt hắn ra lại chừ”.
Uhm, mình đúng là lãng....xẹt!
Có cậu bạn lâu rồi hông gặp. có người nhờ mình liên lạc với cậu í, tại lãng nên mình đâu lưu số, lại lòng vòng xin số điện thoại. Đến lúc điện mình chuẩn bị trong đầu, sẽ giới thiệu là gì đây, vì cứ nghĩ cậu í làm chi biết số điện thoại của mình.
Bấm máy, hông ngờ bên kia “ A lô, mình nghe đây TL ơi”.
Ây da, mất hết mấy giây kéo tim về đúng nhịp, hi hi :)

Nghĩ cái bịnh lãng của mình đôi khi đem đến niềm vui bất ngờ! :)

Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014

Có đôi

Mở cổng, cái gì nằm dưới đất, mèn ơi, cái bao tay, báo hại trưa nay lúc về loay hoay đi tìm, nhưng sao có 1 chiếc, vậy là nửa còn lại đang bơ vơ nơi nào! hi hi.
Phải như bình thường thì đã bỏ thùng rác, bởi chẳng ai đeo bao tay 1 chiếc, nhưng mà đôi này đắt tiền nên tiếc, cứ cất đã, biết đâu mình sẽ tìm được chiếc kia. Đi lại con đường lúc sáng mình đi, chạy xe thật chậm, ánh mắt rà khắp đường, kia rồi, một nửa của tôi, mừng quá đi mất, mặc bao ánh mắt chiếu ra từ quán nhậu bên đường, mình dừng xe sát  lề, tiến ra giữa đường và đón em, tội nghiệp, hông biết sáng chừ đã bao bánh xe lăn qua!? :D
Số mình hông mất của, hi hi, đã nói thánh nhân hay đãi khù khờ, hay cái cặp bao tay này không bao giờ lẻ bạn! :)

Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

Quà

Hôm nay mình nhận được quà, gói quà to đến nỗi gây xôn xao phòng văn thư, hi hi
Thiệt là hồi hộp, mặc dù đã biết bên trong nó là gì. Tối về ngồi một mình bóc từng lớp, từng lớp, cứ như lột hành, mấy cô nhân viên bưu điện quá là chu đáo, cuối cùng thì em í cũng xuất hiện, đẹp quá chừng, hông ngờ tồ như em mà cũng chịu khó làm được cái công việc tỉ mỉ ấy. Cám ơn muội nhiều nhiều, hi hi
Một cái gốc sứ, và 1 chùm củ lan đất, Ui chu choa cái món này thình thoảng làm mình giật mình ngơ ngẩn ngắm sau mỗi trận mưa đủ ướt đất ngoài vườn. Chắc cô mình hoài cổ, còn nói nhổ trộm sân chùa, hi hi,  cứ nghe nằng nặng trên tay bởi quãng đường 1.000km.
Mưa. Uhm, ngồi chờ tụi nó nở hoa. :)

Thứ Sáu, 10 tháng 1, 2014

Mọt

Đêm qua nằm tự nhiên nghe tiếng kẽo cà kẽo kịt ngay trên đầu mình, thì ra con mọt gỗ đang gặm chân giường. Hông biết nó đã ở đó từ bao giờ, lâu nay nó có gặm hông, mà sao đêm nay mình mới nghe. Thiệt là một sự phụ họa não nề. Hazzzzzzzzz :D
...........
Nàng rằng: “Khoảng vắng đêm trường,