Tuần trước mình nhận được tấm thiệp, hơi ngạc nhiên khi đọc ở góc phải tấm thiệp là Nhạc phụ, Nhạc mẫu.
Hai người ấy đều được làm cô dâu chú rể lần thứ hai, bởi nửa kia của mỗi người đã trở về cát bụi. Người đứng ra cưới chồng cho cô dâu là ba mẹ của người chồng quá cố. Nhìn nét rạng rỡ của 3 gia đình trên bục lễ mình tin rồi họ sẽ hạnh phúc.
Người dẫn chương trình chúc phúc họ và không quên chúc họ nuôi những đứa con của mình khỏe mạnh, chăm ngoan. Hai cô bé gái xinh xinh nắm tay nhau hồn nhiên cười nói. Từ nay chúng sẽ trở thành bạn, thành chị của một hai đứa em nữa. Mình thích hình ảnh ấy.
Một đám cưới mà thấy lòng ấm áp.
Một đám cưới mà thấy lòng ấm áp. Cuộc đời thật đẹp.
Trả lờiXóaCảm ơn Thúy.
Dạ, cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao Thầy hen! :)
Xóa- "..hơi ngạc nhiên khi đọc ở góc phải tấm thiệp là Nhạc phụ, Nhạc mẫu.."
Trả lờiXóaVậy mà chủ nhà hỏng chịu post cái tấm thiệp cưới ấy lên minh họa xem sao nhỉ?
Hì, cái này nói hay hơn minh họa, hi hi. Lâu ngày gặp lại, rất vui vì bạn vẫn còn nhớ! :)
Trả lờiXóaUi, với ngôi nhà nho nhỏ xinh xinh, viết ngăn ngắn duyên duyên thế này, thì làm sao mà..hổng nhơ nhớ cho được, chủ nhà?
Xóa- Có điều, thú thật..cũng hơi quá bận!
Em thích hai câu thơ của Nguyễn Duy thế này:
Trả lờiXóa"...Buổi bập bềnh bọt bể
Nương vào nhau mà trôi..."
Em cũng thấy hạnh phúc lây :)
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau! :)
Xóa