Có tiếng xe dừng, mình thoáng nhìn ra ngõ, 2 người
khách lạ.
Uhm, không quen! Lùi về nhà sau lo bữa trưa thôi.
Tiếng bước chân thật nhẹ ngang qua,
người khách cười với mình như một lời chào làm quen, rồi tiến thẳng ra cái
giếng cũ, đứng bần thần một hồi lâu, có vẻ xúc động lắm, tự nhiên rút trong túi ra
cây bút lông và hí hoáy vào thành giếng.
Mình nghĩ bụng, bình thường đâu
thấy ai khùng hơn mình, hôm nay gặp đối thủ rồi đây!
Viết xong ông í vòng ra nhà trước uống trà.
Mình vọt ra giếng, và đây là tác
phẩm:
Nhìn bút danh, nhớ ngay đến cái
tên ngày xưa Cô hay nhắc đến.
Ây da, người tình cũ! :)
Tự nhiên nhớ Vũ Đức Sao Biển:
Mùa Thu nào
đưa người tình đi biền biệt
Dòng sông nào đưa người về thăm bến xưa
.....................
Thời gian nào trôi bềnh bồng trên phận người
Biệt ly nào không buồn phiền trên dấu môi
(Thu hát cho người- VĐSB)
Alô
cho Cô:
-
Cô à, người xưa của Cô đang
đứng đây
-
Uhm, ngày xưa hay ngồi ăn
ổi với nhau ngoài giếng.
Hix, hèn chi. Nhớ nhau
là rứa hả ta?!
Chỉ có điều mình hông
thấy người ấy đẹp như những gì mình tưởng tượng bao lâu nay. :D
Tự nhiên tối nay mình lại lan man. Mưa!
Câu chuyện lãng mạn làm xao xuyến cô em một cách thật là dễ thương.
Trả lờiXóaDạ! cái thời cô em thiệt là lãng mạn! hi hi
Trả lờiXóaTa biết người buồn chiều hôm trước
Trả lờiXóaTa biết người buồn sáng hôm nay
Giời chưa mùa thu tươi lắm thay.
???
Em nhỏ thơ ngây đôi mắt ướt
XóaGói tròn thương tiếc chiếc khăn tay..
:), Cám ơn bác Phạm!
Tuổi già chú cô ôn tình cũ
Trả lờiXóaKhiến người bên bếp cũng bâng khuâng
Ngày đi học tiếc không ai rủ
Để hôm nay bút viết mấy vần.
:D
Bút viết mấy vần một chữ may
XóaMay mà không có nhân tình cũ
Lòng chẳng buâng khuâng, mắt khỏi cay
:)