Khi mọi thứ vượt quá giới hạn, bạn sẽ rơi vào một trạng thái trống rỗng! :D
Haizz.Câu nói của em hồi đó, và kèm theo lời dặn: đừng để người ta coi thường mình chị à!
Uhm, có giới hạn chứ, đó là sự kiêu hãnh ở mỗi con người. :)
Chiều nay mình ghé thăm em, lần cuối cùng là năm nào không nhớ, cách nhau đâu có xa, vậy là ít khi ngồi lại, thời buổi hiện đại "gặp" nhau hoài nhưng đâu gọi là gặp nhau.
Con bé con em ngơ ngác đứng nhìn, chắc nó đã quên mình rồi
Mới đó mà con bé 4 tuổi, cũng vì cái sự trống rỗng kia mà mẹ nó cho mọi thứ dừng lại.
Kết quả của phép tính là khoảng trống tiếp theo trong lòng con bé.
Cuộc sống thật phức tạp Tình cảm thiệt là rắc rối,
Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014
Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2014
Sáng nay...
Từ chối những lời mời ra quán, mình ngồi nhà, tận hưởng sự yên ắng của riêng mình, hạnh phúc thật đơn sơ, hi hi !!! (sến như bà hến) :)
Một FA thứ thiệt! Hi hi :) :)
Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2014
Sài Gòn xưa và nay
Ngày trước, một vài lần đón Tết ở Sài Gòn, bình thường người xe là vậy, ngày tết đường sá vắng hoe. Bây giờ Tết Sài Gòn nô nức những người là người.
Người ta hông về quê ăn tết nữa, hay họ đã trở thành dân SG!? Hay bây giờ con người thích đổ xô ra đường.
Hỏi cháu, nó cười:
- Giờ ai cũng thích ra đường, vậy mới có thông tin mà up lên fb, ở nhà với lại đọc sách là tự kỳ rồi Út ơi!
Cái thằng, hông biết nó đùa hay thiệt, trong mắt nó mình là món đồ cổ....lỗ sĩ. :D
Người ta hông về quê ăn tết nữa, hay họ đã trở thành dân SG!? Hay bây giờ con người thích đổ xô ra đường.
Hỏi cháu, nó cười:
- Giờ ai cũng thích ra đường, vậy mới có thông tin mà up lên fb, ở nhà với lại đọc sách là tự kỳ rồi Út ơi!
Cái thằng, hông biết nó đùa hay thiệt, trong mắt nó mình là món đồ cổ....lỗ sĩ. :D
Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014
Yên
Lặng lẽ nằm trên võng
Mắt ngó bầu trời trong
Ngoài kia người qua lại
Trong lòng một chữ yên.
:)
Mồng 1, Tết Giáp Ngọ
Mắt ngó bầu trời trong
Ngoài kia người qua lại
Trong lòng một chữ yên.
:)
Mồng 1, Tết Giáp Ngọ
Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014
Lãng....
Chiều ngồi nhìn ra vườn, tự nhiên
thấy thương bụi lá dứa, bánh, mứt, xôi, chè ngày ni đã làm nó không còn một lá,
bé cháu bấm tay mình: “Bảy ni thiệt là lãng, mai mốt hắn ra lại chừ”.
Uhm, mình đúng là lãng....xẹt!
Có cậu bạn lâu rồi hông gặp. có
người nhờ mình liên lạc với cậu í, tại lãng nên mình đâu lưu số, lại lòng vòng
xin số điện thoại. Đến lúc điện mình chuẩn bị trong đầu, sẽ giới thiệu là gì
đây, vì cứ nghĩ cậu í làm chi biết số điện thoại của mình.
Bấm máy, hông ngờ bên kia “ A lô,
mình nghe đây TL ơi”.
Ây da, mất hết mấy giây kéo tim
về đúng nhịp, hi hi :)
Nghĩ cái bịnh lãng của mình đôi
khi đem đến niềm vui bất ngờ! :)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)