Thứ Năm, 31 tháng 5, 2018

ĐẤT NƯỚC TÔI

ĐẤT NƯỚC TÔI
- Thơ Nguyễn Công Vỹ
"Đất nước tôi, đất nước tôi, đất nước tôi
Từ thuở còn nằm nôi
Sáng chắn bão dông, chiều ngăn nắng lửa
Lao xao trưa hè một giọng ca dao"
Đất nước tôi giờ như thế này sao?
Đảo khơi xa rơi dần vào tay giặc
Biển của ta mà biển như đã mất
Quốc hội thì "giá, phí" cãi hoài nhau!
Đất nước tôi xưa có thế này đâu
BOT giao thông mọc dày như nấm rạ
Đang thu "phí" lại đổi thành thu "giá"!
Đường không làm mà tiền vẫn cứ thu
Đất nước tôi giờ chẳng giống như xưa
Quan kết bè đua nhau xài Quốc khố
Công trình xong rồi công trình lại dở
Nắng mưa đày, cỏ dại mọc hoang vu
Đất nước tôi nhan nhản những đền chùa
Chùa đã to, đền nghênh ngang không kém
Miệng quan hô rằng ăn tiêu tiết kiệm
Hàng mã thì quan lại đốt hàng xe
Đất nước tôi giờ chẳng giống như xưa
Quan với dân đối nhau như kẻ chợ
Nhà của dân quan thích thì quan dỡ
Nếu kêu oan thì quan bắt bỏ tù
Đất nước này quyền chức để bán mua
Dân thì "đi" còn quan thì cứ "chạy"!
Thuế cứ cao mà quốc ngân cứ cháy
Quan lắm nhà, dân mất đất tha hương
Đất nước tôi hỗn loạn chốn quan trường
Cửa công đường mỗi ngày thêm rộng mở
Cha dắt con, vợ dắt chồng chiếm ghế
Đám ăn không đã thành lũ, thành bầy
Đất nước tôi vẫn đó những tháng ngày
Giữa Thủ đô dân oan căng lều trại
Chính quyền quay đi, Đảng thì không mghe thấy
Tiếng dân lành nức nở những oan khiên
Đất nước tôi quan lắm đất nhiều tiền
Những biệt phủ xây bằng "buôn chổi đót"
Luật nhiều khe để "con voi chui lọt"!
Thuế xăng dầu bằng ngang giá đi mua
Đất nước tôi nghị quyết giống nắng mưa
Sáng thì đúng, chiều sai, mai lại đúng
Tượng đài to đi đến đâu cũng đụng
Hỏi làm chi? Chẳng biết để làm gì!
Đất nước tôi cũng lắm chuyện ly kỳ
Quan mãi dâm thì nói "tình yêu đẹp"!
Nhà nghỉ lại cứ mọc quanh trường học
Sếp với bồ du hý khắp năm châu
Đất nước tôi chẳng có giống nơi đâu
Nhà "đầy tớ" to hơn nhà "ông chủ"!
Dân thì gầy mà sư mô cứ bự
Bậc tu hành có năm bẩy xe sang
Đất nước tôi luật lệ cứ xéo tràn
Dân sai - tù, quan sai - quan xin lỗi
Dẫu vô tội rồi cũng hành nên tội
Giản đơn thôi - quan thích thế cho oai
Đất nước tôi chẳng giống đất nước ai
Đất của dân, quan thích thì quan lấy
Hoạ khôn lường khi máu tham quan dậy
Kẻ vào tù, kẻ chiếu đất màn sương
Đất nước tôi - "cái nôi của văn chương"
Tiến sĩ nhiều, Giáo sư thì vô kể
Loạn thi ca, loạn nhân tình thái thế
Những tấm bằng mua bán giữa chợ phiên
Đất nước tôi, đất nước của ưu tiên
Lương bổng nhiều lại tiếng là "cống hiến"
Một đời cha, ba đời con thăng tiến
Chốn công môn cứ ríu rít bầu đàn!
Đất nước tôi, đất nước của vinh quang
Suốt quanh năm chỉ thích hô khẩu hiệu
Tiếng mẹ sinh viết khi thừa, khi thiếu
Lại có bằng ngoại ngữ đạt điểm cao!
Đất nước tôi - chẳng có đất nước nào
Được như thế và hay ho như thế
Gắng nụ cười trên bao nhiêu giọt lệ
Bởi xót thương cho Tổ quốc, giống nòi
Đất nước tôi quan thích hát, thích chơi
Thích ăn ngon và thích nhiều gái đẹp
Nhà thì to mà đường đi lại hẹp
Giữa đô thành, xe biến "thuỷ phi cơ"!
Đất nước tôi- đất nước của bốn mùa
"Trên dưới nóng mà giữa thì cứ lạnh"
Con kền kền đã bao lần nhắp cánh
Chửa bay lên vì xác chết vẫn còn !

7 nhận xét:

  1. "Đất nước tôi"
    tức là đất nước của em đấy hử (?)
    anh đọc thấy quen quen
    hay cũng là đất nước của nhà anh vậy .
    thôi chết hóa ra anh em mình cùng chung đất nước hay sao ấy nhỉ (?)

    Hihi! anh thăm em và vui với bài thơ hay của em!

    Trả lờiXóa
  2. Thật ra thì những người hay Ưu thời mẫn thế như Nguyễn Công Vỹ thì rất nhiều, nhưng viết được, nói ra được lưu loát và hay như thế thật đáng quý. Anh đọc mấy lần. Cảm ơn em nhiều !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ui, chào anh Sỏi thân iu :), cám ơn anh ghé thăm em :)

      Xóa
  3. Thăm bạn -Chúc bạn buổi chiều an lành

    Trả lờiXóa