Thứ Tư, 14 tháng 5, 2014

Đời

Đời là vạn ngày sầu biết tìm nơi chốn nào .............
Tự nhiên chiều nay, bạn mở bài hát này, nghe  rầu quá đi mất.
Mà mình thấy những sự việc diễn ra hàng ngày cũng rầu thiệt
Đời không như là mơ! Câu ni mình nghe hoài... Hi hi.:)

14 nhận xét:

  1. Nghe đúng câu đầu thôi hà. :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ câu đầu nói đời buồn, qua câu sau nói về tình yêu lứa đôi rồi chị. Mà chị Tunrua buồn những việc đời đang diễn ra hay buồn chiện lứa đôi nè? ;;)

      Xóa
    2. Hi, rứa đúng câu đầu rồi! :) @};- :)

      Xóa
    3. Hiiii, ngày mới thấy ít chuyện rầu nghe chị :D

      Xóa
  2. - “Tự nhiên chiều nay, bạn mở bài hát này, nghe rầu quá đi mất”

    Ui..! Sao thế chủ nhà?!
    Hẳn có phải…
    “Hôm nay trời nhẹ lên cao,
    Tôi “rầu” không hiểu vì sao tôi “rầu”...hông dzậy? hihihihihi…

    - “Đời không như là mơ!”

    Thế, ước mơ của chủ nhà.. là gì dzậy?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì, là hông làm chi hết và ngủ một giấc thiệt dài và rồi...hông dậy nữa! Hi hi

      Xóa
    2. Ui trời đất ơi! Chủ nhà mơ một giấc mơ chi mà..lọa rứa hỉ!?
      Thôi mà chủ nhà, đừng đùa.."đứng tim"nữa nghen, có mơ một giấc ngủ thì cũng chỉ ngủ…thật tuyệt mỹ, như ri nè:

      - “Ngủ đi… ngủ đi....
      Ngủ đi mộng vẫn bình thường
      à ơi có tiếng thùy dương mấy bờ”

      - Ngậm Ngùi - Quang Dũng
      http://mp3.zing.vn/bai-hat/Ngam-Ngui-Quang-Dung/ZWZ96BBO.html

      Bởi, nhớ mang máng loang loáng như có ai ai đó đã từng nói:
      - “Ta nợ cha mẹ một hình hài, một cuộc sống, nợ người thân, bạn bè những tình cảm thiêng liêng, quý giá. Ta nợ cuộc đời một sự cưu mang, chở che, một sự biết ơn và trả ơn. Ta nợ xã hội một vòng tay yêu thương, đỡ nâng cho những mảnh đời bất hạnh hơn mình. Và, cuối cùng, ta nợ nhân gian này một kiếp người đúng nghĩa! “

      OK, chủ nhà?

      Xóa
    3. Vì nợ nhiều quá, trả hổng nổi nên phải chạy trốn, Hi hi :)

      Xóa
    4. À! Vậy là chủ nhà chơi trò chơi..trốn tìm..5..10..15..giảm stress, thư giãn, đó phải hông!

      - Dzậy thì, tui bịt mắt đếm đây..5..10..15..., chủ nhà mau mau..trốn đi!
      hihihihi...

      Xóa
    5. Giống con nít gứm hì! :)

      Xóa
    6. Thì, ai ai cũng đã từng một thời con nít..vô tư lự, mà lị! hihihihihi...

      Hơn nữa,
      Gia đình, cơm, áo, gạo, tiền..với bao lao tâm khổ tứ trong cuộc mưu sinh…
      Vậy thì, sao lại không một chút chút khoảnh khắc liệu pháp thả hồn mơ mơ mộng mộng về một thời con nít vô tư lự, hầu cân bằng thư giãn..cho vơi vơi nỗi rầu rầu rĩ rĩ, nhỉ…

      “Ước gì về lại tuổi thơ
      Trốn tìm, để lại ngẩn ngơ yêu mình.” (HV)

      - OK, chủ nhà?

      Xóa