Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Ngõ

Nhà mình không quay mặt ra con đường nhộn nhịp xe cộ, nguyên ngày xưa ngõ chính trổ ra một con đường nhỏ chạy thẳng xuống cánh đồng, mặc dù ngõ đó bây giờ đã mất lối, nhưng hướng nhà vẫn vậy. Và mình thích cái con đường ngang qua ngõ cũ ấy, bờ rào bên ấy vẫn còn nguyên hàng râm bụt, duối dại, bông trang, và đủ thứ loài không tên, bụi tre đầu ngõ, cái ao nho nhỏ với chút nước còn vương vấn!
Cứ mỗi lần quét đường quét ngõ mình đều nhận được những nụ cười, những lời chào hỏi, dường như ai qua đường cũng thích được nhìn thấy con đường sạch hơn. Còn mình thì lần nào cũng nhớ đến câu hát mẹ ru:
Dọn đường quét ngõ tháng ba dâu về
Dâu về dâu chẳng về không
Ngựa ô đi trước, ngựa hồng theo sau
Mâm trầu lại có mâm cau
Có cô hầu nhỏ theo sau  lưng hầu.
Bao nhiêu năm rồi mình vẫn thấy câu cuối đọc nghe tưng tức, chắc mình nghe nhầm chăng, mà đâu còn ai để hỏi!
Ây da,  mình vẫn cứ thích quét ngõ, dù biết rằng đã hết mong chờ dâu về, anh mình đã có vợ hết rồi còn đâu! Hi :)



7 nhận xét:

  1. Ngõ vắng. Rất đẹp. Background trên blog của em giống cánh rừng sau nhà chị quá

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, con đường đó em rất thích, mà chị ơi, chị sống giữa thiên nhiên! hèn gì có bữa em thấy có chú nai đứng ngơ ngác! Dễ thương chi lạ :)

      Xóa
  2. Em nhớ Ngoại em đọc câu cuối là: "Có cô hầu nhỏ theo sao quạt hầu" đó chị Tunrua.
    Quê mình chỗ nào cũng đẹp hết hị. Em thích những con đường chạy giữa những cánh đồng lúa...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hi hi, vậy là giải được cái ấm ức bao nhiêu năm. Cám ơn Nhỏ nhiều nghen! :)

      Xóa
    2. Ý, "theo sau" chứ hem phải "theo sao" :-S

      Xóa