Xung quanh mình hàng xóm nhà nào
cũng nuôi gà, bên phải, bên trái, đằng trước đằng sau, sát bên có, cách mấy căn
có, đa số là nuôi ăn thịt, có vài chú để đá, đi làm về mình mà mở cổng là nó
nhảy vô liền, nhảy nhót lung tung, đã mấy
cái chậu kiểng tan hoang, mình ngẩn ngơ tiếc nuối.
Hàng ngày có một giờ nào đó, mấy chị gà cứ la té tác,
ây da, chắc là đau lắm! Hi hi. Nhưng buồn cười nhất là tụi nó gáy, đủ loại âm
thanh, có một anh gà trống, nghe giọng
thì biết mới tập gáy, cứ khùng khục, khẹc khẹc, làm như đang ngậm cục kẹo ú
trong cổ họng, gáy không nổi mà cứ te te. Cứ tầm 4giờ rưỡi đến 5 giờ sáng là
cất tiếng, hôm bữa ku cháu về chơi, mới
5 giờ sáng nó lồm cồm bò dậy, mình hỏi dậy chi sớm rứa, nó nói gà gáy con ngủ
không được. Mà ai đến nhà mình ngủ lại cũng phải thức dậy vì cái giọng “gà” đực
ấy. Mà ngộ thiệt, hàng ngày mình có bị
thức giấc vì tiếng gáy ấy đâu, vẫn ngủ. Hi hi :)
Có một bữa em giận người thương nên trằn trọc suốt đêm, cứ vài giờ đồng hồ là nghe gà gáy đó chị, gáy xong gà ta ngủ im lìm, đến giờ lại dậy gáy ;))
Trả lờiXóaCũng giận người thương nữa chứ! hi hi :). Mà méc chi hông ngủ được, dở quá đi!!!
Xóa;))
XóaChi nữa! Chỉ có giận người ghét mới không ngủ được thôi, hi hi:)
XóaChị nghe người ta hát "tiếng gà trưa gáy khan bên đồi" nghe sao lãng mạn quá. Té ra có người ngủ không được vì tiếng gà gáy. Cuộc đời khá trớ trêu em nhỉ.
Trả lờiXóaHi hi, ai ngủ hông được chứ em thì vẫn ngủ! Hi hi :)
XóaĐề nghị bạn tunrua học tập nhà văn đồng hương Võ Quảng trong Quê nội để tả gà gáy nha :D
Trả lờiXóaBtw, phải nghe chứ ngủ khì thì ôi thôi thôi :))
Nghe làm chi, ngủ sướng hơn, hi hi :). Mà VQ tả con gà bà Hiển cũng giống tunrua đó thôi, gà tơ tập gáy, hi hi!
Xóa