Bấm “turn off”, màn hình vụt tắt,
mình nằm dài xuống sàn, nhìn lên mảnh trời trước mặt, những đám mây màu bạc nằm chồng lớp lên nhau tạo nên
những vết rạn nứt của cánh đồng sau một đợt hạn kéo dài, giữà đám ruộng nứt nẻ ấy là 1 khoảng sáng vàng vọt
và.... trăng, một màu ảm đạm, buồn hiu.
Mình nghĩ đến câu chuyện tình cờ
biết được vào cuối tuần, nó làm mình thay đổi cách nhìn và đi đến quyết định
dứt khoát, thanh thản.
Năm lớp 5, lần đầu tiên mình tham
dự cuộc thi xa nhà, nói xa thôi, nhưng cũng chỉ cách nhà hơn 10km, được thầy
chủ nhiệm chở đi, lần thi ấy mình không đem lại được kết quả như mọi người mong
đợi, và cũng từ lần ấy, Ba nói nếu con không thay đổi thì cả đời con sẽ lận đận
vì những lỗi không đâu.
Năm lớp 9, vẫn còn nhớ, đạp xe
cùng cả đội thi ở trường KĐ, tập trung 9 trường toàn huyện, công đoạn cuối cùng để hoàn tất mạch điện
theo đề bài, một cậu trắng trẻo từ đâu chạy tới, xui xẻo thế nào vấp ngay chùm
dây điện. xoẹt, mình chỉ kịp nhìn thấy ánh sáng lóe lên cùng những tiếng tí
tách nhỏ, coi như xong! Hết giờ và bài thi của mình kết thúc. Như điềm báo, đường công danh tắt luôn từ đó, :) sau
đó cũng vài cuộc thi khi lên cấp 3, nhưng chẳng bao giờ vô được vòng chung kết!
và buồn cười, cái cậu trắng trẻo, kẻ thù gây án mạng ấy lại là lớp trưởng mình
sau đó 1 năm. Trái đất tròn, và hắn cũng chỉ lãnh đạo mình 1 năm đó thôi.
Như định mệnh, cuộc đời mình cứ
mấp mé, mấp mé, cơ hội không phải là không có nhưng mình nhìn nó lướt qua, dửng
dưng, như không phải của mình.
Mình càng thấm thía hơn sau nhiều
vụ va đập, và gần nhất là hôm qua. Bao giờ cũng là ở phút 89! Dù trễ nhưng vẫn
là may mắn. Ây da, chấp nhận sự thật mặc dù không muốn!
Và chiều nay, lại phải nghe những
điều chẳng muốn.......
Ơi, lòng đã yên chưa? chuyện đời nghiêng ngả.............
Em nghĩ chị Tunrua BUÔNG được vậy cũng một phần do ảnh hưởng của gia đình. Em cũng buông, chẳng muốn hơn thua, tranh giành điều gì, chỉ cầu mong được bằng an. Thôi, lòng hãy yên đi! :)
Trả lờiXóaHì, hiểu gia đình ghê rứa??? :)
XóaVậy là vẫn chưa yên :D
Trả lờiXóaĐời không có trọng tài thổi còi phút 90, biết bao giờ mới là phút 89 :)
Nhưng tunrua luôn may mắn ở phút 89! Hi hi :) Hông hiểu nổi đâu!!!
XóaBiết nói sao, trong sự thành công của mỗi người bao giờ cũng có yếu tố may mắn. Chúc em vui và gặp may mắn từ đây về sau nhé.
Trả lờiXóaDạ, em cám ơn chị, :)
Xóa