5g sáng ngày thứ ba trong tuần, nó nhận được tin nhắn: Thầy mất.
Nó bàng hoàng, không nghĩ Thầy đi nhanh như vậy. Cũng
biết trước đó và từ lâu Thầy cũng đủ thứ bịnh,cũng thấy khỏe ra, tươi tắn,
nhưng không mất vì những thứ bịnh kia, mà đột ngột qua đời vì tai biến. Cái bịnh
nó sợ nhất và ám ảnh nó nhất.
Thầy là học trò của Ba nó, và nó là học trò Thầy năm lớp 7! cái tật ương bướng của
nó cũng để lại dấu ấn khó quên với Thầy. Rồi trái đất tròn, quay quay, nó lại
có dịp là cộng sự, thật ra mọi người đều biết tại sao nó được đưa về làm phụ tá.
Ahihi…Cũng một mớ giai thoại làm mồi cho bọn trà dư tửu lậu. Hic
Đời Thầy cũng giống y chang tên Thầy, sướng cả đời, mọi
thứ đã có người vợ giàu có, giỏi giang lo, cứ tự nhiên mà hưởng, cả cuộc sống
và công việc, chết cũng sướng luôn! Dịch bịnh tạm yên tại thời điểm, trời thì nắng
đẹp, hi hi
Mỗi người có 1 cái số, uhm, có cô đồng nghiệp theo học
lớp thiện số trên mạng, suốt ngày lôi tên, tuổi người này, người kia tiên đoán
hà rầm, cũng được bao người đặt niềm tin lớn nhỏ,..
Có cậu đồng nghiệp một hôm mời nó cà phê, nói về việc có
một nơi mời làm việc, mọi thứ sẽ tốt hơn rất nhiều sau cái gật đầu đồng ý.
Nhưng không, cậu ta từ chối, làm nó thật sự ngạc nhiên. Nó buột miệng:
-
Đúng là số em khổ!
Nó nhận được một câu trả lời từ cậu ấy:
-
Không chị, cuộc sống
là do mình quyết định. Đừng đổ lỗi cho số phận.
Haizz, nghe mà thấm. Quý cậu ấy quá chừng!
Thiên Nhân hợp nhất
Trả lờiXóaCho đời an nhiên!
:D
Dạ, hi hi :)
Xóa