Hàng ngày, mình cứ đi về, ít nhứt
là cũng 4 bận, đường rộng và thoáng, chẳng bao giờ có khái niệm kẹt xe! Tâm hồn
vì vậy nhiều lúc sinh ra lãng đãng, nên có bận rớt giỏ mà không hay!
Chỉ hơn 2km mà đủ cả, quãng trường, bệnh viện, doanh trại
quân đội, ngân hàng, khách sạn, nhà hàng, vũ trường, đài truyền hình, kho bạc,
trường học, quán nhậu, cà phê, và 2 quán thịt cầy! Đặc biệt là 1 câu lạc bộ môtô, mình lại có tật
mê nhìn mấy anh ngồi trên môtô, như những người hùng, hôm qua mấy ảnh tập trung
lại dàn hàng ngang trước đường sáng choang hùng hậu, thiệt là ngưỡng mộ. Hông lẽ đứng lại nhìn hoài! :)
Mùa mưa thì hơi hồi hộp, đường
rộng thênh thang, mà mưa thì nước rút hông kịp, phố bỗng thành sông! Chiều nay,
mưa mờ mịt, tối về ướt meo.
Tự nhiên hát nho nhỏ:
....Con đường buồn heo hút mắt em
sâu
Mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa mau
........
Ây da, hông bằng Tuấn Vũ nổi. Hi hi :)
Viết ngắn ngắn mà sao đọc dễ thương chi lạ. Lại còn hai câu hát nữa, thiệt là hay.
Trả lờiXóaHi hi, chị ơi, mũi em sắp bể mất ! :)
XóaVới người lãng mạn/xẹt thì cái gì cũng đi vào văn thơ được, hehe.
Trả lờiXóaĐố chị biết ai.
Trả lờiXóaDễ ẹc, lâu nay chỉ có em ku Bon là hay lén vô nhà chị thôi chứ ai! Hi hi
XóaHehe, không phải muốn lén vô mà vì không biết chọn mấy cái hồ sơ chi chi đó.
Xóa:) khó hơn fb hì! :)
XóaXưa có câu: Vụng múa chê đất lệch
Trả lờiXóaNay mới nghe: Lãng đãng khen đường to
:))
:D :D
XóaĐường về nhà em
Trả lờiXóaBên đường xưa lối cũ hôm nao ...
Hi hi, qua thăm em, vậy là thầy vẫn khỏe. Em vui, :)
Xóa