Càng ngày chỗ mình trẻ con càng
đông, nhớ ngày nào, 1/6 chỉ tổ chức ở phòng họp là đủ, bây giờ phải tổ chức cả
ở một sân khấu lớn của TTHT.
Mặc kệ những lời phát biểu khai
mạc của người lớn về nguồn gốc, về sự phát triển xã hội, về vv và vv.... các cô
cậu bé cứ hồn nhiên chạy nhảy. Một anh ngồi bên mình cười cái cậu dẫn chương trình :”
giới thiệu chi mấy cái học hàm học vị, con nít có nghe đâu, tụi nhỏ coi còn thua
cái bong bóng.” Hi hi :)
Có mấy cô bé còn đòi ở miết trên sân khấu không chịu xuống, báo
hại ba mẹ chạy theo năn nỉ.
Mỗi khoa một tiếc mục, cuối cùng
thì không cần kịch bản nữa, một màn tập thể tự biên tự diễn ngẫu hứng ....sông
Hồng!!! nhạc công cứ đàn, con nít cứ hát, cứ nhảy. Ba mẹ thì nhấp nhỏm trước
sân khấu.
Dzui quá là dzui. :)
Ước chi lùi lại cái thời như tụi
nhỏ hì.
Uhm, mà thôi, mất công phải vật lộn lại từ đầu với cái cuộc sống mà vốn dĩ mình
muốn mau chóng kết thúc. Hi :D
Câu cuối nghe đắng đắng á chị Tunrua. Làm con nít trong thời đại ni thôi mình cũng không nên quay lại làm chi chị hè. :(
Trả lờiXóaHì, đó là mình nói mình thôi, chứ con nít biết chi! Thời đại nào tụi nhỏ cũng hồn nhiên, trong sáng mờ! :) :) :)
XóaCô bé tunrua cũng đang loay quay trên sân khấu hì? Còn đòi lùi lại thời mô nữa? :))
Trả lờiXóaRứa thì "ông Lãn" phát quà cho bé tunrua nha!:)
XóaThấy con nít của người ta thì thấy thương, nhưng mình không muốn chăm con nít nữa, mệt quá rồi.
Trả lờiXóaHì, em thì 2 đối tượng em thích chơi nhât là con nít và bà già đó chị! Hi hi
Xóa