Ngồi buồn nhớ mấy câu thơ của ông Nguyễn Bắc Sơn:
...
Đôi lúc nghĩ trời sinh một mình ta là đủ
Vì đám đông quấy bẩn nước hồ đời
Nhưng nghĩ lại trời sinh thêm bè bạn
Để choàng vai ấm áp cuộc rong chơi.”
Tiếc là mình hông biết uống rượu như ông í! Hi. :)
Uống rượu có chi đâu mà khó
Trả lờiXóaChỉ cần rót đầy chén nhỏ
Ngửa cổ dang tay vui với bạn bè
Là đời có buồn cũng chẳng đáng lo
:-)
Tunrua hông dám nghe lời Lãn đâu, rủi như:
XóaLò dò thử chén tiêu sầu
Buồn tan hông thấy, thấy đầu quay quay
Hic
Ông đâu có nói gì về uống rượu đâu. Thôi thế bằng nước trà cũng tình nghĩa lắm cưng.
Trả lờiXóaDạ là do em hông trích hết bài đó chị, hi hi:
XóaBài: Mai sau dù có bao giờ
....
Có tình bạn nồng nàn
Như rượu chôn mười năm dưới đất.
Có câu chuyện tình thi vị mang mang
Đôi lúc nghĩ trời sinh một mình ta là đủ
Vì đám đông quấy bẩn nước hồ đời
Nhưng nghĩ lại trời sinh thêm bè bạn
Để choàng vai ấm áp cuộc rong chơi.
"Có tình bạn nồng nàn
XóaNhư rượu chôn mười năm dưới đất"
Vậy cần chi uống rượu, uống ...bạn là được rồi :P
Uhm, tình bạn muôn năm!
XóaViết cái gì mới đi cưng.
Trả lờiXóaDạ, để suy nghĩ đã chị. Hi hi. Thật là không công bằng chị ha, ngày nào cũng chui vào nhà chị đọc thoải mái, còn mình thì im re. Hix :)
Xóa