Haizz, càng ngày mình càng cảm thấy chán nản công việc
và những người xung quanh được gọi là…sếp!
Nhiều lúc muốn bỏ quách, làm một công việc gì đó dễ ngửi hơn.
Nghĩ lại cái thời xưa mình quá anh hùng, thích thì
làm, không thì bỏ, mình vùng vẫy trong cái đại dương mênh mông được gọi là công
việc của cái thành phố rộng lớn đó, mỗi
1 cái quyết định để thay đổi đến nhẹ
tênh., và đã trải qua bao nhiêu cái nhẹ
tênh như vậy.
Tự nhiên lại cắm mặt vào đây, để rồi càng ngày càng
thấy mệt mỏi.
Bây giờ đối mặt với một quyết định đột nhiên thấy mình
đã già.
Bao Giờ
Bằng bút chì đen
Tôi chép bài thơ
Trên tường vôi trắng
Bằng bút chì trắng
Tôi chép bài thơ
Trên lá lục hồng
Bằng cục than hồng
Tôi đốt bài thơ
Từng phút từng giờ
Tôi cười tôi khóc bâng quơ
Người nghe người khóc có ngờ chi không.
Tôi chép bài thơ
Trên tường vôi trắng
Bằng bút chì trắng
Tôi chép bài thơ
Trên lá lục hồng
Bằng cục than hồng
Tôi đốt bài thơ
Từng phút từng giờ
Tôi cười tôi khóc bâng quơ
Người nghe người khóc có ngờ chi không.
Anh sang thăm em nhân đại lễ Tôn sư trọng đạo. mong em khỏe và luôn vui, những gì trái ý sẽ mau quên được.
Trả lờiXóaHình như tâm trạng em mấy ngày nay không thanh thoát lắm. Chế độ này ai cũng khen đẹp mà anh thì mù màu, có nhiều khi nên điếc nếu không muốn nghe, nhắm mắt để khỏi nhìn bởi mình đâu có mù. Mà cũng đừng kỳ vọng vào nhân tình thế thái, chẳng ai tốt với mình đâu. Nhất là sự bon chen chốn quan trường...Chẹp chẹp!
Mong em vui, hạnh phúc!
Ui, anh Sỏi nói chuyện với em nhiều, vui quá! Em cám ơn anh nhiều, chúc anh luôn vui vẻ, làm nhiều thơ hay!
XóaLần đầu tiên em đọc bài thơ này của cụ. Thích quá. Em cũng muốn chép về
Trả lờiXóaHì, Nhỏ cứ tự nhiên
Trả lờiXóa