Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

Wedding

Những lời hứa của đôi bạn trước Cha làm mình xúc động.
Chỉ 2 từ đơn giản “Thưa có” sau mỗi lần Cha hỏi, nhưng nó như một chiếc mắt xích ràng buộc nhau suốt đời.
Em nói vui: “ Em bắt đầu đeo gông rồi đó chị”
Uhm, một cái gông mà mọi người đều đeo một cách tự nguyện!  :)
Sau lễ là một bữa tiệc nhỏ, ấm áp,  mình được ngồi chung bàn với Cha  xứ, cô dâu, chú rể và ba mẹ họ. Mình đặc biệt ấn tượng với các Cha vì sự hiểu biết, thông minh và hài hước.
Lúc ra về, chào Cha ở cửa, ông hỏi tên mình và nói: “Con đem họ đến với nhau, nhưng nhớ để họ đi bằng đôi chân của họ”
Mình cười. Thầm nghĩ, Cha ạ, con rải đầy gai chứ không trải hoa hồng. Con luôn làm ngược  và vì vậy h thành công! :)



Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013

Chúc em

Trưa nay em điện thoại mời, mình sẽ được dự lễ cưới ở nhà thờ.

Ôi, tình yêu là bí tích nhiệm màu
Lời Chúa phán trên môi ngời thánh thiện
Chung bóng gương soi, chung lời ước nguyện
Mong đời đời, tay mãi dắt tay nhau. 
:)

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

Tổng kết

Lớp học kết thúc
Một bài diễn văn dài 120 phút của đơn vị đào tạo mang đầy hơi hướng tiếp thị :D
Màn phát thưởng.
Và mỗi người 1 cái  chứng nhận mà mọi người nói đùa chứng chỉ ngu..., :)
Nhà hàng, tiệc và hát. Những giọng ca vượt thời gian, và phát hiện thêm mấy tài năng ca nhạc. Dc hát hay và đầy tâm trạng! Hi
Dzui.
Hát chưa đã, mọi người kéo nhau đi ca 2, từ chối nhiều lời mời tha thiết, mình về ngủ. Đành xin lỗi Dc vậy.
Về nhà vừa thả mình xuống giường, điện thoại ren,  "uhm, không đi, buồn ngủ rồi!", nghe bên kia cằn nhằn "người không tim",
Hì, không tim ren sống! Hi hi

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

Đường về nhà em

Hàng ngày, mình cứ đi về, ít nhứt là cũng 4 bận, đường rộng và thoáng, chẳng bao giờ có khái niệm kẹt xe! Tâm hồn vì vậy nhiều lúc sinh ra lãng đãng, nên có bận rớt  giỏ mà không hay!
Chỉ hơn 2km mà  đủ cả, quãng trường, bệnh viện, doanh trại quân đội, ngân hàng, khách sạn, nhà hàng, vũ trường, đài truyền hình, kho bạc, trường học, quán nhậu, cà phê, và 2 quán thịt cầy!  Đặc biệt là 1 câu lạc bộ môtô, mình lại có tật mê nhìn mấy anh ngồi trên môtô, như những người hùng, hôm qua mấy ảnh tập trung lại dàn hàng ngang trước đường sáng choang hùng hậu, thiệt là ngưỡng mộ.  Hông lẽ đứng lại nhìn hoài! :)
Mùa mưa thì hơi hồi hộp, đường rộng thênh thang, mà mưa thì nước rút hông kịp, phố bỗng thành sông! Chiều nay, mưa mờ mịt, tối về ướt meo.
Tự nhiên hát nho nhỏ:
....Con đường buồn heo hút mắt em sâu
Mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa mau
........
Ây da,  hông bằng Tuấn Vũ nổi. Hi hi :)