Đùng 1 cái," chiều chủ nhật buồn" nổi hứng nói với hàng xóm:
- Muốn chặt quách cái cây trước ngõ
Hông ngờ, vợ chồng anh ta nhiệt tình quá cỡ, vác rựa sang chặt luôn
- Còn cái giàn hoa có giỡ luôn cho sáng hông, nhìn nhà âm u quá,
- Uhm, giỡ thì giỡ, cho sáng sủa, coi thử có chi dzui hông.
Thế là vung dao, 15 phút sau cái giàn "hoa giống như tim vỡ" í nằm la liệt dưới đất.
Chồng phá, vợ phụ mình kéo quăng xe rác, thiệt là 1 cặp hàng xóm ít có, hi hi :)
Trời đổ cơn mưa to, chẳng biết ổng khóc chuyện chi.
Mấy ngày ni nắng chói chang, tiếc ngẩn ngơ cái ẩm ướt Đà Lạt hôm nào, thương mấy chậu hoa dưới giàn, phải chịu đựng cái nắng, lá bị nám hết trơn.
Nắng ơi là nắng, khùng ơi là khùng:
Còn đâu "hoa giống như tim vỡ, em sợ tình ta cũng vỡ thôi", hu hu:
Haizz, hông có cái dại nào giống dại nào, Mình, thiệt khó đỡ. :)
Nắng!
Hy vọng còn cái gốc bự, mai mốt hắn lại bò lên, Ơ mà lâu lắm lắm, Ngóng!
Ừa ngồi mà ngóng dài cổ ra, cây không dài kịp với cổ vì tại câu ca dao mới: "" Đời ta gương vỡ ra mảnh sành - Cây khô cây lại đâm cành ra mộc nhĩ"" HIHI Chắc bấy giờ lại chặt tiếp hihi!
Trả lờiXóaCâu đó gọi là "ca dao....cạo", chắc anh Sỏi sáng tác hì. :)
Trả lờiXóaĐúng là "khôn 3 năm, dại một giờ" chị hé hihi.
Trả lờiXóaMột phút thôi! :)
Xóa