Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2014

Đói

4 giờ chiều cơn đói đột ngột xuất hiện, tay chân bủn rủn, đầu óc choáng váng. Đi không nổi, mò xuống bếp, mà tự nhiên lại thèm cơm mới chết chứ. Đổ gạo vô nồi, lôi bịch rau muống ra, làm cho nó chín cái đã. Cũng từng ấy gạo, sao bữa nay cơm lâu chín quá, cuối cùng thì cũng nghe đánh tách của cái nút vàng, 10 phút sau, cho ra tô ăn vội vàng. Chỉ cái tội xấu chứng đói, nhớ hồi lớp 9, cô giáo dạy văn dạy bù đến 12 giờ, mình hạ đường huyết ngã xuống cái bịch, báo hại cô sợ hết vía, giờ gặp lại cô còn nhắc, hi hi :)
Ăn đến chén thứ 2 thì phát hiện món rau muống xào tỏi hôm nay mình làm dở quá. Bụng đã lưng lửng, kiểu này phải làm thêm món gì cho cái dạ dày tiết dịch vị!
1/2 trái thanh long, 1 trái chuối, 1 hủ sữa chua, 1 bịch sữa tươi, xay cái vèo, cho hết vô bụng. :D
Đến lượt bị no. Khó chịu cũng không kém lúc đói, chẳng trách cụ Nam Cao có cả câu chuyện "Một bữa no"
Hông chừng mình chết, hu hu :(

5 nhận xét:

  1. - ĐÓI...ư? Chời..chời..!!!

    Nhưng...
    Một..” cái tội xấu chứng đói..” của chủ nhà được "phác họa" qua văn phong tả chân đầy hóm hỉnh sinh động duyên dáng, thấy mà…bắt ghét! Hihihihi…

    Trả lờiXóa

  2. Ui! Vui vui và thú vị với chủ nhà thật!
    Thế thì...

    - Uhm, ghét đáng là rất...GHÉT! hihihihi...

    Trả lờiXóa