Thứ Hai, 12 tháng 4, 2021

Thịnh - Suy


Hôm bữa đưa tang Dì, qua một cánh đồng, qua 1 quãng sông đã cạn, bãi dâu  trên đất bồi xanh ngút ngàn. Cậu chỉ:

-         Ngày xưa đây là một bến sông, con sông dài chạy qua làng, trước khi hòa vào biển lớn,

Nó thực sự ngạc nhiên, không thể tin đoạn đường nó đang đi ngày xưa là lòng sông.

Cậu kể, làng này ngày xưa trù phú lắm, đó là vào những năm 50, 60. Nhà cố ngoại con ai cũng giàu,nhà ngói 3gian, tấp nập người làm công. Hết nửa cái làng này đi làm công nhà  cố con. Ông ngoại chú của con giàu đến nỗi, tiền không đếm xuể, bó lại từng bó rồi lấy thước đo. Nó khục khặc trong cổ “phải chi như bây giờ có máy đếm tiền cho khỏe he”!!!!

Thế  rồi  chiến tranh, rồi bao nhiêu dâu bể, người làng này bỏ quê tha phương. Hèn gì khi nó lớn lên, mỗi lần về quê ngoại,nó chỉ thấy 1 cái làng nghèo, dân làng gốc chỉ còn đếm trên đầu ngón tay.

Nó thở dài, mới chỉ hơn 60 năm thôi, sao cuộc đời quay 180 độ! Thời vàng son ấy nay còn đâu?!

Đời như 1 giấc mộng dài, đâu dễ tránh nhiều cơn ác mộng.

 

 

2 nhận xét: