Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2020

Hay

Xin của Thầy T.
HƠN, THIỆT
Ở đời không ít lúc
Ta cảm thấy thiệt thòi,
Rằng đáng lẽ phải thế.
Đáng phải thế, mà rồi…
Cảm giác ấm ức ấy
Dễ hiểu và rất đời.
Khác nhau chỉ ở chỗ
Phản ứng của từng người.
Chấp nhận hay phản đối
Thì việc cũng đã rồi.
Ở đời không nhất thiết
Mọi việc phải rạch ròi.
Vật chất là một chuyện.
Chuyện khác là tinh thần.
Tinh thần mà thoải mái,
Mọi việc sẽ tốt dần.
Phật dạy, biết chịu thiệt
Là phúc báo bảy đời.
Ấm ức lo thua thiệt
Là rước họa vào người.
Để cái tâm được tĩnh,
Mình phải luôn là mình.
Bình thường đã là tốt,
Không nhất thiết thông minh.
Người xưa đã từng dạy
Rằng “tiểu phú tức an”,
Nghèo mà lòng an lạc,
Lại còn thêm chữ nhàn.
Giàu tiền, giàu của cải,
Cũng là giàu lo âu.
Vậy sao cứ phấn đấu
Hơn người cái sự giàu?
Thà thua cái danh lợi,
Mà thường là hư danh,
Để được cái khỏe mạnh,
Sống giản dị, sống lành.
Càng không nên cố gắng
Hơn người về tiện nghi.
Chỉ cần cảm giác đủ
Và cái lòng từ bi.
Đừng quên lời Phật dạy:
Mọi đau khổ ở đời
Là do chiều thân xác,
Làm hại một kiếp người.
(TBT)

4 nhận xét:

  1. Bài thơ hay em nhỉ?
    Anh em mình có thiếu thốn chút đỉnh, nghèo nhưng không hèn và có được cho mình chữ "NHÀN" cũng hay luôn ... Hihi!

    Trả lờiXóa
  2. Bài thơ hay, rất ý nghĩa nhân sinh!
    :)

    Trả lờiXóa