Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015

Tự do

Hôm qua ghé thăm hai chị, lâu lắm rồi mới ghé. Cảnh nhà vẫn như xưa, quạnh quẽ. Chị mừng quá, tíu ta tíu tít, hai người đàn bà sống với nhau chẳng nhớ là đã bao nhiêu năm. Chị lớn đã 83 tuổi, chị em đã  là 70. Đã già,  nhưng vẫn còn phảng phất nét đẹp ngày cũ. Lạ, đẹp rứa răng lại hông có chồng! :)
Chị kéo mình lại tấm lịch, vẻ nghiêm trọng:
- Em nè, năm ni họ làm lịch thiếu ngày em ơi. Hôm ni là 28, thì mai phải là 29 chứ, răng lịch in là ngày 1?
Tính mình hay giỡn, nhưng vụ này mình khựng lại. thương chị quá. Mình giải thích, chị cười bẽn lẽn, cái bẽn lẽn đáng yêu thỉnh thoảng hay gặp ở những  người đàn bà không chồng. :)
Cái giá của tự do là sự cô đơn. Cái giá của hạnh phúc là sự ràng buộc.
Mình thích tự do. :) :)

6 nhận xét:

  1. Tự do là vô giá, hạnh phúc cũng vậy :)

    Trả lờiXóa
  2. Cũng chưa chắc đâu chị nợ hì

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sợ nhất vừa bị ràng buộc vừa cô đơn hì. Bi kịch :D

      Xóa
  3. Ôi chia sẻ với Thúy sự thương yêu !
    Mỗi người một mệnh hệ. Mong các chị khỏe và thanh thản!

    Trả lờiXóa