Chủ Nhật, 25 tháng 7, 2021

!

 Video này chỉ dài 4 phút, thực hiên trong 30 giây và đạt giải Oscar


:)

Thứ Bảy, 17 tháng 7, 2021

Thiệt là.....bó tay!

 Vẫn chuyện Bách Hoá Xanh

Anh Minh Râu, một người đàn ông bán rau xăm mình đang truyền cảm hứng ở Sài Gòn. Anh bán rau muống với giá 5k/bó. Ai mua tự bỏ tiền vào hộc, ai xin tự lấy không trả tiền. Anh Minh Râu không liên quan đến BHX, anh sẽ trở lại cuối bài viết.
………
BHX là mảng kinh doanh chiến lược của Thế Giới Di Động. Nó là những cái chợ máy lạnh thu nhỏ tấn công vào thói quen đi chợ truyền thống của thị dân.
Chợ truyền thống bị cấm, BHX hưởng lợi đầu tiên. Thế Giới Di Động ngưng trệ do đại dịch nhưng cổ phiếu Thế Giới Di Động tăng nhờ BHX.
Ngày 14/7, Tuổi Trẻ ghi nhận giá của BHX: Rau muống hạt baby tươi bán ra đã lên tới hơn 50.000 đồng/kg; xà lách búp mỡ 40.000 đồng/kg, bông cải xanh 60.000 đồng/kg...
BigC của người Thái, người Thái bán cho người Việt giá bí 17.900 đồng/kg. BHX của người Việt, người Việt bán cho người Việt 55.000 đồng/kg.
Lũ lượt người tiêu dùng khóc thét vì giá của BHX, báo chí vào cuộc giật những cái tít rất kêu: “BHX bị tố”, “BHX nâng giá”… nhưng trộm long tráo phụng, xanh vỏ đỏ lòng. Trong ruột các bài báo đăng theo thông cáo, bào chữa ngầm cho BHX với thông điệp BHX tăng giá bị động.
Quản lý thị trường chỉ kiểm tra một cửa hàng tại Thủ Đức, cờ dong trống mở báo chí đi kèm. Kiểm tra mà ông TGĐ BHX đã chầu sẵn ở đó khóc kể với đoàn và báo chí.
Kiểm tra xong thì kết luận không có dấu hiệu bán sai giá niêm yết. Một cuộc kiểm tra chóng vánh chưa tới nửa giờ đồng hồ xong nói kiểu như không nói. Vậy còn hoá đơn của hàng loạt người tiêu dùng dùng để làm gì mà phải cầm rau cầm thịt lên chằm hăm dòm?
QLTT và báo chí ghé BHX xong chuyện lớn thành chuyện nhỏ chuyện nhỏ thành chuyện không có gì. Chuyện cắt cổ dân kiếm lời thành chuyện dao chém bùn bâng quơ như chưa từng có. Thật quá lợi hại!
…………….
Anh Minh Râu, người đàn ông chất phác đầu bài viết được bạn bè rủ “áp phe” rau, ngày kiếm tiền triệu. Cá nhân áp phe rau kiếm tiền triệu thì một hệ thống được tự do làm ăn trong bối cảnh chợ bị cấm kiếm bao nhiêu chắc không tính nổi.
Nhưng anh Minh Râu lắc đầu từ chối bạn và nói: “Kiếm tiền cả đời chứ đâu nhất thiết phải kiếm ngay lúc này”.
Xin dành tặng câu nói này cho BHX và đồng đẳng vậy!
(copy từ fb ĐHP)

Chủ Nhật, 20 tháng 6, 2021

MỌI ƯỚC MƠ ĐỀU ĐÁNG GIÁ

  MỌI ƯỚC MƠ ĐỀU ĐÁNG GIÁ

Robin Gosens muốn trở thành cảnh sát giống ông nội. Học viện cảnh sát chê. Họ nói cậu chân cao chân thấp, mà “chấm phẩy” thì không làm cảnh sát được.
Cậu chuyển sang ước mơ lớn thứ nhì: làm cầu thủ.
17 tuổi, cậu đến xin thử việc tại Dortmund. Rớt!
Quá buồn, cậu uống rượu, uống nhiều.
Thời gian đó, ban ngày cậu làm nhân viên đổ xăng, ban đêm đá banh nghiệp dư, thường vào sân khi đã nồng nặc mùi hồng xiêm.
Một tuyển trạch viên nhìn thấy cậu, mới hỏi cậu có muốn sang Hà Lan thi đấu không. Giải hạng Nhì thôi, nhưng thế đã là một cuộc lên đời đáng kể. Cậu đồng ý. Rồi từ cơ duyên đó, cậu sang Ý đầu quân cho Atalanta ở tuổi 22.
Cậu có hai thần tượng lớn: Cristiano Ronaldo và Thomas Mueller. Cả hai đều là tấm gương của sự chuyện nghiệp. Và áo đấu của hai người này rồi sẽ thay đổi cuộc đời cậu.
Năm ngoái, dịch COVID-19 bùng phát, bóng đá dừng lại. Cậu tập chạy trên máy ở nhà, trước mặt là tấm áo tuyển Đức của Thomas Mueller. Lúc đó, ước mơ lên đội tuyển Đức hãy còn xa vời, nhưng cậu tin mình làm được.
Cũng trong thời gian rãnh rỗi ấy, cậu viết một quyển tự truyện, nhan đề Träumen Lohnt Sich (nhúng vào Goolge Translate thì nó có thể dịch thành: Mọi giấc mơ đều đáng giá). Trong sách kể câu chuyện một lần Atalanta đá với Juventus, cậu đã chờ đến hết trận để thu hết dũng khí, đến xin thần tượng Cristiano Ronaldo chiếc áo đấu.
Ronaldo là một nhà vô địch xuất chúng, nhưng không phải là một người thua hòa nhã. Hôm ấy Juve thua, thấy một ông nhóc vô danh lẽo đẽo xin áo, Ronaldo chỉ nói một chữ: “NO”.
Cậu nhỏ về suy sụp. Mấy hôm sau, đang ngồi trong phòng thay quần áo sau một bữa tập, cậu nhận một bưu phẩm.
Một chiếc áo đấu Juventus, số 7 của Cristiano Ronaldo. Không phải Ronaldo gửi, mà đồng đội cố tình gửi để quay phim lại và trêu cậu.
Hôm ấy cậu cười rất to. Và cậu vượt qua chuyện ấy cũng rất nhanh. Cậu chạy, chạy và chạy như điên trên máy tập, trước mặt là tấm áo đấu của tuyển Đức. Cậu đã có một mục tiêu mới. Nhưng cậu vẫn viết trong tự truyện (cho Ronaldo): “Nếu muốn làm một chàng trai trẻ hạnh phúc, xin gửi áo đến địa chỉ Corso Europa 46, 24040 Ciserano (sân Atalanta)”.
Hôm qua, Robin Gosens khoác áo đội tuyển Đức đá chính một trận đấu tại EURO, trận cầu đinh Đức - Bồ Đào Nha. Cậu đã là đồng đội của Mueller và là đối thủ của Ronaldo trong cùng một trận đấu.
Đức thắng Bồ 4-2. Gosens ghi 1 bàn, kiến tạo 2 bàn, được bầu là cầu thủ hay nhất trận.
Và lần này, Gosens nói: “Tôi không xin đổi áo của Ronaldo nữa”.
Câu chuyện này có lẽ báo chí và các anh em đã viết nhiều, nhưng tôi vẫn phải lưu lại đây, để nhắc nhở mình, cũng như ai đó có thể đang cần thông điệp này.
Thông điệp từ những trang sách của cuộc đời Robin Gosens: MỌI ƯỚC MƠ ĐỀU ĐÁNG GIÁ.


(fb Binh Bong Bot)