Thứ Sáu, 4 tháng 8, 2017

Em

Một tin nhắn, thế là chúng mình gặp nhau. Từ ảo bước ra đời thực, vừa thật gần, vừa xa xôi J
Mưa rả rích, quán chỉ có 2 chị em, cứ rỉ rả trò chuyện. Nhờ em mà mình biết mấy cảnh quay trong phim Cô gái đến từ hôm qua là trường em, là nhà chú, bác em. Cảnh quê mình dzô phim dễ thương chết đi được. Cái cây đa, mà bà nội kể ngày xưa mỗi bận đi ngang trời xẩm tối là nghe tiếng khóc trên ngọn cây. Chừ dzô phim nó lung linh quá chừng.

Em nhẹ nhàng, dễ thương và duyên dáng, như cái tên em, như những câu chữ em dùng.!
Hôm nay, mở tủ áo quần, mùi thơm nhè nhẹ, giật mình, nhớ đến em, món quà đáng yêu mà em tặng. Cám ơn em, ngọt ngào hương quế…. :)
:)




Thứ Tư, 19 tháng 7, 2017

Lượm

Sáng, mở máy, thấy cái này, câu chuyện thì mình đã đọc đâu đó rồi, nhưng cái hình minh họa cho câu chuyện mới đắt, Hí hí, mắc cười quá. Sao mình thích mấy cái đầu này ghê, hài hước, thông minh chết đi được:

Một hành giả hỏi lão hòa thượng " trước khi đắc đạo Ngài làm gì?"
Lão HT trả lời" bổ củi, gánh nước, nấu cơm.
Hành giả: " vậy sau khi đắc đạo Ngài làm gì"
Lão HT trả lời" bổ củi, gánh nước, nấu cơm.
Hành giả:" vậy thì có gì khác"
Lão HT: " trước kia, lúc bổ củi thì lo gánh nước, lúc gánh nước lại nghĩ chuyện nấu cơm. Đắc đạo rồi bổ củi cứ bổ củi, nấu cơm cứ nấu cơm "
Tâm giản dị chính là Đạo. Đại Đạo chí giản chí dị.
(Trangphatgiao)

Hix :)

Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2017

Ngày tận thế

Loay hoay thế nào mình lôi ra được bài thơ của em, ngớ ra, đó giờ có thấy em làm thơ đâu ta, mà làm thơ cũng hay hay nữa chớ:
Thế là mai tới tận thế,
Mà ta chưa sống tới tận cùng,
Thôi mai về với mông lung,
Trả trái đất về cho loài vô định
Hết phải đau, không còn bịnh,
Sướng hơn tiên ... dẫu chẳng có tiền
Đoạn thơ ấy được em viết ra ngày 20/12/2012, mới nhớ lại ngày ấy tháng ấy năm ấy  người ta đồn ngày mai (21/12/2012) là ngày tận thế của nhân loại theo lịch của người Maya cổ đại.
Cũng nhớ đâu đó GS Trịnh Xuân Thuận  không tin năm í là ngày tận thế.
Cũng còn nhớ sau ngày đó vẫn gặp anh, hỏi:
 “ủa, chưa chết á”
- Thế mới buồn :)
Lại phải cấy cày trên đất phèn được mỹ miều gọi là cuộc sống á
-  Bữa ni ăn món chi rứa?
-   Món mít, hi hi (mình vốn thiệt thà, ngây thơ!!!) 
Còn dành với mình: ta chết lên, em chết xuống. Ngày đó, dzui.
Ơ, mà mục đích của mình là khen thơ em hay mà, lại lan man lãng xẹt.
Mình cũng không muốn loài người tiệt diệt, bởi còn khối người  muốn sống. Mình chết là dzui rồi.
Tôi nay ở trọ trần gian 
Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời  (TCS)

Hi hi :)

Thứ Hai, 10 tháng 7, 2017

Cảm xúc

Nản,
Mình rất không thích cách làm việc để tình cảm chi phối dẫn dắt.
Haizz.
Ngán ngẩm quá!
Gót chân Achilles!
Mình bị khìn khìn.


Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017

Tùy ngộ nhi an

Chiều ghé thăm nhà cụ, kính cẩn nghiêng mình, 

Chợt hiện về mấy câu của cụ, sao thấy ứng thời:

Trăng trên trời có khi tròn khi khuyết, 
Người ở đời sao khỏi tiết gian nan. 
Đấng trượng phu tuỳ ngộ nhi an, 
Tố hoạn nạn hành hồ hoạn nạn
Bỗng dưng từ trên cao  anh này rơi xuống nằm gọn trong tay anh Hai:
Chắc cụ tặng anh
Cố lên anh Hai nghen. :)
:)