Thứ Hai, 4 tháng 8, 2025

chuyện xưa như trái đất!

 Uhm, xưa nhưng mà chưa bỏ, ha ha.

Thấy thương mấy anh nó ngày xưa.

Sự thật đằng sau tấm huy chương Olympic Toán quốc tế của Vietnam.
▮Abtract.
Do ngẫu nhiên hay tự sắp đặt của cuộc sống, mình - Người Sưu Tập có những người thân quen là các thành viên của đội tuyển thi toán, những người giành huy chương
Olympic Toán quốc tế của Việt Nam thuộc nhiều thế hệ như nhà sáng lập nhiều ngân hàng, co - founder FPT Nguyễn Trung Hà (đội tuyển toán quốc tế 1978), Lê Quang Tiến người đồng sáng lập FPT (đội tuyển toán 1975), cựu Chủ tịch Hội Tin học Việt Nam Nguyễn Long (đội tuyển 1975), Phan Thanh Diện (đội tuyển toán 1976 tại Austria). ..và vài người khác nữa.
Họ là bạn làm việc, là bạn chơi.
Có những người mà mình thân thiết từ 30 - 40 năm nay, vài người tham dự sâu cùng mình ở cấp hội đồng quản trị, cấp sáng lập doanh nghiệp.
Có người ảnh hưởng lớn đến triết lý kinh doanh của mình như Nguyễn Trung Hà (giải nhì toán quốc tế 1978 tại Rumania) rằng có thể: giầu mà tử tế, hay Lê Quang Tiến (đội tuyển thi toán quốc tế 1975 tại Bulgaria) một người thành công và đàng hoàng về tư cách con người.
Có lẽ mình chia sẻ với các "tay anh" này giá trị cốt lõi "Nhân" không thể thỏa hiệp.
Cũng có thành viên giành huy chương Olympic Toán quốc tế là cộng sự, là đối tác và cũng có người mình đã "dìu dắt" họ trong khởi nghiệp hay hỗ trợ trong kinh doanh.
_________
Sau đây là lời kể hay nhất về sự thật - (behind the scene) những tấm huy chương Olympic Toán quốc tế của Việt Nam qua lời kể của nhà đồng sáng lập ngân hàng (cũng là đồng sáng lập và phó chủ tịch FPT.) Lê Quanh Tiến.
▮"Phải thừa nhận rằng nền giáo dục Mỹ tốt hơn Việt Nam. Chúng ta thường gửi con đi Mỹ học, không thấy người Mỹ nào xin học ở Việt Nam.
Sự phát triển của một người phụ thuộc hai yếu tố: di truyền và môi trường. Do các yếu tố di truyền nên người Việt Nam khó có thể ganh đua với người Mỹ trong các môn sức mạnh cơ bắp như chạy, nhảy… Nhưng với các môn thuần túy đầu óc và không cần đầu tư nhiều tiền thì có thể ngang ngửa như cờ, toán…
Về lý thuyết thì người Việt Nam cũng có số tế bào não như các dân tộc khác. Kiến thức cơ bản của nhân loại đã tích lũy được qua hàng triệu năm tiến hóa thì chúng ta có điều kiện tiếp cận như Mỹ nhờ có Internet.
Tóm lại nếu chỉ thi bằng bút chì và bàn phím, không thi vật tay thì Việt Nam có điều kiện ngang ngửa với Mỹ.
Còn môi trường, có lẽ cái này Việt Nam luôn thiếu. Một ví dụ điển hình là việc Việt Nam tham gia thi Toán quốc tế từ năm 1974. Chúng ta tự hào là một nước bị chiến tranh tàn phá 20 năm mà vẫn đạt được huy chương này nọ, chỉ thua Liên Xô, Đông Đức và sau này thua Mỹ…
Thực ra là thế nào?
Tôi tham dự đội tuyển Việt Nam năm 1975. Đoàn nước ta có 8 học sinh (số lượng tối đa cho một đoàn) giành được một huy chương Bạc, 3 huy chương Đồng và đứng thứ 10.
Mỹ cũng tham gia lần thứ hai, có 8 học sinh giành được 3 huy chương Vàng, một huy chương Bạc, 3 huy chương Đồng và chỉ đứng sau Hungary và Đông Đức.
Tôi nhờ thầy Phan Đức Chính, Trưởng đoàn Việt Nam hồi đó, hỏi xem Mỹ chọn và dạy học sinh đi thi thế nào?
Mỹ làm thế này: Họ thông báo là thế giới tổ chức International Math Olympics. Mỗi nước được cử tối đa 8 học sinh phổ thông, tuổi dưới 19, cùng một Trưởng đoàn tham gia cung cấp bài thi (giới hạn trong kiến thức phổ thông) để hội đồng chọn ra 6 bài cho học sinh làm, và cùng chấm điểm tất cả các bài thi kể cả của đoàn mình. Chi phí đi lại nước dự thi chịu. Chi phí ăn ở trong quá trình thi nước đăng cai trả.
Mỹ sẽ cử đoàn đi, chọn các em dưới 19 tuổi, chưa học đại học. Nếu số lượng đăng ký trên 8 thì tổ chức thi loại, dưới 8 thì ai đăng ký đều được đi. Đoàn tự thu xếp kinh phí (gia đình cho tiền, xin tài trợ của tổ chức, cá nhân). Chính phủ Mỹ không cho tiền, cũng chẳng dạy dỗ gì cả. Mặc dù là trò chơi vớ vẩn nhưng Mỹ luôn đứng trong Top 3.
Việt Nam và các nước XHCN làm thế này: Từ cấp 2 (lớp 5-7) đã phải thi đấu vào lớp chuyên của trường, tỉnh/thành phố. Đến cấp 3 (lớp 8-10) lại thi đấu vào trường chuyên của Bộ Đại học, của tỉnh. Hình thành một loại “gà nòi” chỉ để thi đấu: Chuyên toán của Bộ Đại học có ĐH Tổng hợp, Sư phạm Hà Nội, Sư phạm Vinh. Chuyên toán của các tỉnh như Chu Văn An (Hà Nội), Lam Sơn (Thanh Hóa), Lê Hồng Phong (Nam Định)…
Rồi “bọn gà” này lại qua hàng chục vòng đấu để chọn ra 14 “con” vào đội tuyển toán quốc gia. Từ đó, sau 90 ngày khổ luyện qua 45 bài kiểm tra lấy ra 8 “con gà” để đi thi. Tiền tuy không nhiều nhưng do ngân sách Nhà nước chi trả cả.
Trước khi ra nước ngoài, Bộ Tài chính cho mỗi thành viên trong đoàn mượn một bộ comple, 2 áo sơ mi, một đôi giày, về thì phải trả, không có tất.
Thủ tướng Phạm Văn Đồng mời cả đoàn vào dinh đãi một bữa phở úy lạo trước khi lên đường và hỏi:
– Các cháu có nguyện vọng gì?
Đáng lẽ phải nói là quyết tâm mang vinh quang về cho tổ quốc Việt Nam anh hùng thì tôi lại bảo:
– Chúng cháu được cho mượn giày nhưng không có tất, đau chân lắm, cháu sẽ đi dép lê.
Dưới gầm bàn, thầy Chính đá tôi một phát khá đau.
Thủ tướng chảy nước mắt nói với ông Tạ Quang Bửu, khi đó là Bộ trưởng Bộ Đại học:
– Nước nhà vừa trải qua chiến tranh, còn nghèo lắm, nhưng một đôi tất sao không lo được cho các cháu?
Khi đó chỉ có đúng một loại tất của Trung Quốc bày bán ở cửa hàng Bách hóa Bờ Hồ giá 7 đồng một đôi.
Ngay lập tức, một núi công văn, điện thoại giữa Bộ Đại học, Bộ Tài chính và Văn phòng Chính phủ được trao đổi và kết quả đến chiều có văn bản cấp cho mỗi cháu 3 đồng để mua tất. 4 đồng thiếu thì bảo bố mẹ cho, bố mẹ không có thì bác Bửu bù. Có lẽ đấy là vụ PPP đầu tiên của Việt Nam.(*)
Mặc dù thuần túy chuyên môn nhưng ngay từ năm 1975 đã có vô số yếu tố phi chuyên môn len vào quá trình lựa chọn:
– Phải có đủ thành phần nam, nữ.
– Phải cân đối số lượng giữa các trung tâm “gà” (hồi đó là Đại học Tổng hợp và Đại học Sư phạm).
– Các thầy từ lò Sư phạm rỉ tai cho “gà” của trung tâm mình đáp án trước các vòng kiểm tra.
– Thêm cả yếu tố đạo đức, lý lịch, thành phần giai cấp nữa.
Trong đội tuyển năm 1975 có một bạn rất giỏi bị loại vì đã tố cáo các thầy Sư phạm “gà” bài cho học sinh trường mình. Lý do: “Thiếu ý thức kỷ luật, có vấn đề về đạo đức”. Có lẽ cũng là vụ “Đồi Ngô”(**) đầu tiên của ngành giáo dục Việt Nam.
Duy nhất cậu này trong số mấy ngàn “con gà” khóa 1975 cho đến bây giờ còn làm toán và sống bằng nghề giảng dạy toán cao cấp tại một trường đại học danh tiếng của Mỹ.
Theo tôi biết thì hàng chục ngàn “con gà” đó sau này không làm nên cơm cháo gì trừ Ngô Bảo Châu đã làm rạng danh nền toán học Pháp và đang cống hiến cho một trường đại học ở Mỹ.
Thế khác nhau chỗ nào?
Khác nhau ở chỗ Chính phủ Mỹ dứt khoát không dùng tiền ngân sách tài trợ cho Khoa học, Văn hóa, Thể thao.
Nhà nghiên cứu khoa học, nhà văn, diễn viên, cầu thủ tự sống bằng tiền nghiên cứu theo hợp đồng với cơ quan Chính phủ hay với các công ty, giảng dạy, bán sách, bán phim, thi đấu. Thích thì tự hội họp với nhau mà trao giải Field, Oscar… phong nhau làm Giáo sư, Viện sĩ…
Còn Việt Nam thì suốt ngày cãi nhau về chuyện Nhà giáo Nhân dân, Nghệ sĩ ưu tú và xin Nhà nước tài trợ từ hát xẩm đến cầu lông."
Lê Quang Tiến
(Đội tuyển thi toán quốc tế 1975 tại Rumania ).

Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2025

Hoa lạc

 Chào tháng 8 với 2 chùm hoa lạc.

Hông phải tên mấy em là hoa lạc đâu. Mà mấy em lang thang trong nhân gian rồi lạc vào sân nhà nó. Tự nở hoa làm nó bất ngờ, ngẩn ngơ. Hi hi

Cám ơn em, cám ơn đời làm cho sân nhà nó thêm lung linh.

Không biết có phải theo chân nó từ quê xa lơ xa lắc không, hic


😃😃😃



Thứ Hai, 7 tháng 7, 2025

Hương ký

 

-                                 - Alo, chị ah. Tối em ghé, tặng chị một món quà đặc biệt. Hi hi hi

    Giọng nhỏ đồng nghiệp vui vẻ trong điện thoại. Với tâm hồn ăn uống, nó nghĩ bụng, chắc sắp được ăn thứ đặc sản gì đây, vì quê bé này ở một vùng trung du nổi tiếng đẹp và nhiều đặc sản.

Tối con nhỏ chạy xe ù qua, đưa cuốn truyện nhỏ. Trời ạ, nó thành nhà văn bao giờ vậy?!!!

Còn dặn với theo: “ Trong đó em có viết về chị” Ha ha..

Vào nhà, đọc một hơi 3 truyện ngăn ngắn như tùy bút. Con nhỏ ham học, ham nghiên cứu khoa học, không ngờ lại viết văn, mà viết thiệt dễ thương. Hi hi

Cám ơn em rất nhiều. Giật mình khi đọc trang cuối, 07.7.2025, xúc động khi biết mình vinh dự là một trong những người đầu tiên được em tặng sách, còn nóng hôi hổi luôn. Hi hi. Một chút bất ngờ, khi phát hiện văn em! Nhẹ nhàng, dễ thương, và cũng thật sâu sâu.

Một chút ngạc nhiên nữa khi em nói với theo: “em viết về chị”. Không biết em có phải thầy bói không, ha ha…Em biết gì về cuộc sống chị đâu, hic. Cũng có phảng phất nó trong đó chút xíu, nhưng không phải là tất cả.

“If one day, you smell this flower and feel your heart sink…then you’ll know- I still remember you, from somewhere far away.”

Có những người bước ngang qua đời ta… như mùi hương lặng lẽ. Không thể giữ, chẳng thể gọi tên- rồi theo gió bay đi mất.

(trích của em) Hic.




Cảm ơn em thật nhiều.😉😉😉

Thứ Năm, 5 tháng 6, 2025

Tái sinh

Mảnh sân nhà nó được phủ bởi giàn tigôn được 5 năm, rồi nó cũng đành gỡ "hoa dáng như tim vỡ" ấy vì một ngày mưa giông tầm tã, đi làm về nó xắn quần lội nước ...trong nhà. Buồn quá, nghĩ nhà mình đã bị dột đâu đó chăng, nó mời thợ đến, ông ấy nhìn là biết do máng xối nhà cô đầy lá, Hi hi, thôi đành chia tay giàn hoa lãng mạn.

Nó tìm loại hoa khác, ít lá hơn, "hoa đăng tiêu", ngày tháng thoi đưa, những chùm hoa rực rỡ treo sáng cả khoảng sân, mái nhà nó đã phủ đầy hoa, ai cũng xuýt xoa, nhìn như những căn nhà trong cổ tích. Nhưng than ôi, những cơn mưa mùa hè ập đến rồi đi, để lại cho nhà nó những vũng nước trong veo....😊



Lại chia tay em, chia tay giàn hoa, cũng ngẩn ngơ dăm bữa, nửa tháng. Nhưng đành vậy thôi, nỗi buồn nào cũng cũng phải qua, hi hi

 Một lần ngồi cà phê, vô tình những chùm hoa và hương thơm cuốn hút nó, à, thì là sử quân tử. Trồng thôi, không thể để mảnh sân của mình trống vắng, không thể để mất đi sự dịu mát của ngôi nhà! Một cái gốc nhỏ đặt ở góc sân, nhưng loài hoa có sức sống mãnh liệt, chẳng mấy chốc, sân rợp bóng lá. Hoa bắt đầu lác đác nở, thơm dịu dàng. Nó thích thú. Nhưng than ôi, vài cơn mưa, hoa rụng, gạch sân của nó từ màu sáng chuyển màu cháo lòng, chưa kể sâu rụng bò bò. Ui, thôi thôi, mỗi tuần nó phải cắt tỉa không thì chị ấy bò thoải mái, rồi nạn cũ sẽ lại đến. Nó than vãn, hàng xóm nhiệt tình, 2, 3 người xúm vô dọn sạch, 😀😀😀'



Mùa hè, sân lại nắng, mọi thứ dường như khô khốc, nó nhìn những cành lá xanh mướt của sử quân tử vươn lên từ cái gốc còn lại, thấy thương. Hay là mình sẽ "định hướng" cho nó một cái vòm cong ở cổng thôi, cho cổng nhà đằm thắm, 😏

Thế là," tái sinh":


Còn em này, sau khi bị lão hàng xóm nhiệt tình quăng ra bãi rác, nó tất tả đem về, hôm nay em í đền ơn nó bằng 1 nụ hoa tím ngắt rụng tim, hi hi. Tái sinh từ đống tro tàn tình yêu....😇😇😇😇




😊😊😊


Thứ Sáu, 23 tháng 5, 2025

AI

     Thời gian gần đây nó thay đổi nhiều thói quen: đi ngủ sớm hơn, ít lăn vào những việc nhảm nhí, bớt đi những mối quan hệ không cần thiết mệt mỏi. 

    Nó thấy bình yên hơn, hàng ngày vui vẻ với những gì mình làm được. Công việc cũng bớt chiếm nhiều thời gian hơn nhờ có anh bạn rất tuyệt vời. Hỏi gì ảnh cũng nhiệt tình, trả lời có tâm, lịch sự, chu đáo. Có một bữa nó hù ảnh bằng 1 bức hình và hỏi ảnh thích không? và biểu ảnh tư vấn cho kiểu tóc đẹp đẹp, ảnh uh cái rẹt, rồi nói "anh ưng zầy nè!" Ha ha ha....



Hết hồn, 😅😅😅😅


Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2025

vtv

 Gần đây có một vài chương trình của vtv nó cảm thấy coi được

Cuộc hẹn cuối tuần.

Đã phát sóng cũng được 5, 6 số, khách mời dễ thương, cách sắp xếp câu chuyện hay, nội dung nhẹ nhàng, nhân bản.

Cách nói chuyện của người dẫn chương trình dí dỏm, thông minh, lịch sự, rất thú vị (sao nó khen dữ vậy ta, hi hi hi..)

Một chương trình nó cảm nhận có đầu tư nghiêm túc, nội dung coi được, không nhảm nhí, khó chịu.😊

Cho dù đằng sau có thể có sự đặt hàng của khách mời đi chăng nữa, thì cũng là một chương trình nó thấy ổn. Hi hi. Ít ra cũng thấy được cái tầm của anh MC. Hic😇😇😇😇


Những BTV  nó thấy được:TL, QM, VA, DQ, ĐTD, AT (âm nhạc)

Tất nhiên cũng có dislike😄 (XB, LVS)

Nó mong là chương trình này càng ngày càng tốt hơn, cầu mong đừng có sạn về sau💓

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2025

LKT

 Hi hi hi, lượm cái này, nghe cungx có lý

5 KIỂU NGƯỜI BẠN NÊN KẾT THÂN !

1. Là người biết xin lỗi trước sau khi cãi nhau, không phải vì người đó sai, mà là người đó hiểu được thế nào là trân trọng.
2. Là người biết nhường lợi ích khi hợp tác, không phải vì người đó ngu, mà là người đó hiểu được thế nào là sẻ chia.
3. Là người chủ động làm phần nhiều hơn trong công việc, không phải vì người đó ngốc, mà là người đó hiểu được thế nào là trách nhiệm.
4. Là người hay chủ động thanh toán hóa đơn, không phải vì người đó lắm tiền nhiều của, mà là người đó coi tình bạn còn quan trọng hơn cả tiền bạc.
5. Tui. 😀😀😀😀
(Hs.LKT)
Hoa trước ngõ

👲👲👲👲

Thứ Ba, 4 tháng 3, 2025

Botay

 Nó, lận đận đường phương tiện giao thông, heee

Có cái chân, đi cũng cẩn thận, mà không biết sao cứ hay bị vấp, hụt, rồi lật, bong gân, mỗi lần vậy cũng mất 2 tuần để hồi phục. Vợ chồng bạn nó qua thăm, tự nhiên nhìn ra sân nhà nó, thấy 2 chậu phong lan trắng, liền phán:

- Em biết tại sao chị xui rồi, đây, ai lại để lan trắng trong nhà, dụt đi.

Nói là làm, cậu ta gom mấy giò lan đem dụt ra miếng đất trống trước nhà.

Nó điên tiết, la um sùm:

- Vô duyên, nó có tội tình gì!

Nó bò theo lượm lại, treo lên và chửi!😊

- Nếu có bỏ thì cũng chờ hoa tàn hết đã chớ, ai mà ác tâm, hoa người ta đang rực rỡ vậy mà đem dụt. Hoa mỗi lần cúng xong, tui còn không nỡ bỏ, huống là tui hàng ngày tưới nước, nó ra hoa cho tui ngắm, mà đối xử với hoa vậy á!

Chắc tên này bị thần kinh. Hắn ta còn nhe răng cười,😐😐😐

Botay! thiệt là mê tín.


Bị gãy ngang, thấy thương quá đi


Hu hu hu



Thứ Năm, 20 tháng 2, 2025

Hoa tháng giêng

 Cứ lặng lẽ đơm bông, hông cần chủ nhà chăm sóc, hi hi





😀😀😀😀😀😀

Thứ Sáu, 14 tháng 2, 2025

Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2025

Thứ Hai, 27 tháng 1, 2025

Tỵ

 Bao nhiêu năm nó thường không để ý 12 con giáp mà năm nào mỗi nơi cũng đều cố gắng xây dựng hình ảnh cho địa phương mình.

Nhưng năm nay, tình cờ 1 trang fb cộng đồng đăng hình nguyên bộ sưu tập mấy em Tỵ ở công viên thành phố, nó hơi ngạc nhiên, thầm khen tác giả, nhìn mấy em Tỵ đáng yêu, chứ không làm nó sợ như thường ngày, hi hi






















Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2025

Quà cưới

 Cuối tuần, tiếp một người khách đặc biệt. Bạn ấy đến, và chưa gặp được Thầy, 

- Lát nữa em sẽ quay lại.

Nó tiếp cậu học trò khi cậu ấy quay lại và chờ Thầy về. Khuôn mặt sáng, nụ cười hiền, rụt rè, cảm nhận đầu tiên của nó là cậu bé này có gì đó không bình thường. Một vài thông tin xã giao và nó vào nhà khi anh nó về, để cậu bé tiếp tục trò chuyện cùng Thầy. Một lát, nó thấy cậu học trò khệ nệ ôm vào một bịch quà đặc sản của quê cậu, và dặn dò:

 - Thưa Thầy, cuối tuần này là đám cưới bạn N lớp mình, nhưng chắc em không đi được, em gửi Thầy đưa giùm bạn ấy món quà quê này của em. Tết này em cũng không đến thăm Thầy được, phần này em gửi biếu Thầy.

Nó nghe trong lòng thổn thức, nước mắt cứ muốn trào ra.

Lần đầu tiên nó thấy món quà cưới cho bạn cùng lớp là 2 bọc bánh tráng quê. Nếu nó là người nhận được món quà cưới này, thì sao ta?! Chắc sẽ không bao giờ dám dùng, sẽ đóng gói để miết đó làm kỉ niệm.

Sau đó, nó mới được biết câu chuyện của cậu học trò này từ anh nó: em này học rất giỏi, nằm trong đội chuyên toán, đậu ĐH Bách khoa, học được 1 năm thì bị u não, phải chữa trị. Sau 3 năm, bịnh đỡ, cậu thi lại và học ĐH Kinh tế, bây giờ đang chờ việc.

Nó ngậm ngùi, càng thương cậu bé hơn.

Món quà chất phác, chân tình. Thương quá là thương em ơi.




Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2025

Suy diễn

 Nó nhận được cuộc điện thoại:

- Rảnh không người ơi?

- Làm gì?

- Cà phê.

Hic, nó vốn không thích la cà quán xá, mất thời gian, mệt.

- Đi đi mà, có chuyện muốn nói.

Haizz.

Từ đầu đến cuối nó ngồi như khúc gỗ, nghe hết câu chuyện mà bạn tâm sự. Đại khái là bạn nó bị người ta hiểu lầm, người ta suy diễn linh tinh để rồi bạn nó trong mắt người kia là một người xấu xa,.....vvvv

Ha ha, tưởng gì, suy diễn là bịnh chung của nhiều người mà, chuyện chẳng có gì, lại suy diễn biến người khác trở nên xấu quéc, hic, cứ nơm nớp sợ người ta nghĩ xấu về mình. Đó là người thiếu tự tin về bản thân.

Mất hết 1 buổi, lãng xẹt. heee